Kim Đản Đản lập tức xù lông mèo lên: “Sao hả? Chủ nhân chơi với mấy người phụ nữ kia rất vui nên muốn đuổi em đi, cảm thấy em làm cản trở chủ nhân sao?”
Anh lập tức giải thích: “Không phải, về sau không cho em chạy linh tinh nữa…”
Kim Đản Đản kiêu ngạo hất cằm lên: “Vâng vâng vâng! Không nên quấy rầy đại thiếu gia anh cua gái!”
Đơn Duy Mạc vội vã giải thích: “Anh không có ý này. Anh chỉ đang lo lắng cho an toàn của em thôi, sợ em gặp phải người xấu!”
Tần Hiên thấy Kim Đản Đản hơi tin tưởng lời nói của Đơn Duy Mạc, anh ta lập tức chen miệng vào: “Đơn Duy Mạc, nếu cậu thật sự lo lắng cho Thuỵ La thì nên đưa cô ấy đi theo bên cạnh!”
Kim Đản Đản gật gật cái đầu nhỏ: “Đúng vậy! Đúng vậy!”
Đôi mắt Đơn Duy Mạc nheo lại nhìn bạn mình. Chuyện xảy ra ngày hôm nay hơi kỳ lạ.
Làm cách nào mà Tinh Thuỵ La biết được anh ở đâu chứ?
Hơn nữa thời gian cô đến sao lại vừa khéo trùng hợp như vậy chứ?
Mà hôm nay Tần Hiên lại vừa khéo làm mất điện thoại không thể liên lạc được là sao?
Chẳng lẽ cậu ta thích Tinh Thuỵ La đến mức này rồi sao, vì cô ấy mà không ngại trở mặt với người bạn hơn bảy năm là mình à?
Đơn Duy Mạc trừng mắt: “Anh sẽ không nhắc lại chuyện này nữa. Tần Hiên, tôi muốn xin nghỉ một tuần để xử lý việc riêng. Tối nay tôi ngủ ngoài ghế sô pha, còn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342918/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.