Đơn Duy Mạc tức giận nghiến răng nghiến lợi, con mèo nhà mình cấu kết với bạn thân. Bọn họ muốn chọc anh tức chết hả?
Anh vươn tay kéo Kim Đản Đản đang ăn miếng cá khô qua, mặc kệ nửa con cá khô ở bên ngoài miệng cô, trực tiếp áp môi lên.
Sau nụ hôn, hai người liền tách ra, anh nhìn Tần Hiên, nghiêm túc nói: “Tinh Thụy La là người phụ nữ của tôi. Tần Hiên, mong anh đừng lấy cô ấy ra làm trò đùa nữa!”
Tần Hiên đặt đũa xuống, nhìn về phía anh, nghiêm túc nói: “Đơn Duy Mạc, mặc dù cậu là bạn của tôi, nhưng cậu không thể cản trở việc tôi theo đuổi hạnh phúc của chính mình. Chưa kể, Tinh Thụy La hoàn toàn không phải là người phụ nữ của cậu!”
Kim Đản Đản nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn, chảy nước miếng, trong lòng cô cảm thấy vui vẻ vì hai người họ cãi nhau. Như vậy bọn họ sẽ không thể giành thức ăn với cô rồi.
Cô trực tiếp duỗi móng vuốt bốc thức ăn ăn, mi mắt cong cong, cực kỳ vui vẻ.
Còn hai người bên cạnh đang cãi nhau đến mức gần như sắp đoạn tuyệt quan hệ đến nơi vì cô, Kim Đản Đản xem như không nhìn thấy.
Đến khi hai bên thương lượng sẽ cạnh tranh công bằng, cuộc cãi vã mới dừng lại.
Khi hai người nhìn về phía bàn, bên trên đã trống trơn.
Kim Đản Đản đang ôm đĩa đựng cá khô ban nãy, liếm… liếm…
Đơn Duy Mạc đen mặt, trong đôi mắt xanh biếc có chút bất lực: “Tần Hiên, buổi chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342905/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.