Sau khi Tần Hiên tắm rửa sạch sẽ xong, Đơn Duy Mạc định để Kim Đản Đản tắm trước, nhưng vừa nghĩ đến trong phòng tắm vẫn còn có mùi của Tần Hiên, vì vậy anh liền đi tắm trước!
Cả ba người đều tắm rửa sạch sẽ xong, cùng nhau xem anime nóng bỏng.
Mắt Kim Đản Đản cay xè, hai người này vốn không hề đối xử với cô như phụ nữ.
Cô cũng xem chung, ngồi ở giữa hai người, đề phòng hai người này mắt đi mày lại, nảy sinh tình cảm.
Cô buồn ngủ lắm rồi, nhưng vẫn cố liều mạng chịu đựng.
Tần Hiên ngáp một cái: “Anh đi ngủ trước đây, em gái đáng yêu có muốn đi cùng không?”
Khóe miệng Kim Đản Đản giật giật, chủ tịch mặt lạnh thường thấy đâu? Sao anh ta không biết xấu hổ như vậy chứ?
Đơn Duy Mạc đấm anh ta một cái rồi nằm ở trên sô pha: “Tần Hiên, cút về ngủ!”
Tần Hiên đứng dậy, đẩy cửa phòng ngủ của Đơn Duy Mạc rồi bước vào.
Mặt Đơn Duy Mạc đen như đáy nồi, sau đó cũng đi vào theo.
Kim Đản Đản muốn bước lên trước ngăn cản hai người, nhưng cánh cửa đã bị đóng lại từ bên trong.
Cô tựa vào cánh cửa nghe ngóng, bên trong truyền ra một trận tiếng “Bạch bạch bạch bạch bang” rất có tiết tấu, còn xen lẫn với tiếng kêu “meo… meo” thê thảm đáng thương.
Mặt Kim Đản Đản tối sầm, đen đến nỗi có thể nhỏ ra mực đến nơi: Mẹ nó, thật sự làm chuyện đó rồi sao?
Một chân cô đá tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342906/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.