Kim Đản Đản hơi nhướng mày: “Sao vậy?”
“Không mặc quần áo ở trước mặt người khác là hành vi bất lịch sự!” Giọng nói của Ngộ Không có chút yếu ớt.
Khóe miệng Kim Đản Đản cong cong: “Vi sư là người khác sao?”
Ngộ Không: “Không phải!”
Kim Đản Đản: “Vậy thì thả tay ra!”
Mặc dù Ngộ Không cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng vẫn thả tay ra!
Kim Đản Đản thấy dáng vẻ của hắn như cô vợ nhỏ thẹn thùng, đột nhiên cảm thấy bản thân xấu xa quá. Nàng hơi do dự, không làm tiếp được nữa.
Nàng dừng động tác tay lại, cuối cùng vẫn không động vào hắn.
Mặc quần áo lại cho hắn, ôm hắn đi ngủ.
Ngộ Không bối rối nhìn người đang ở trong vòng tay mình, tại sao hắn lại cảm thấy hôm nay sư phụ rất kỳ lạ vậy?
Trong lòng Kim Đản Đản buồn bực đến nỗi không thể buồn bực hơn được nữa. Người mình thích còn chưa hiểu chuyện, đến hôn môi cũng không biết, người tình khỉ này đúng là ngốc không ai bằng.
Rất khuya nàng mới ngủ được, ngủ không ngon, cau mày lo lắng.
Ngộ Không cảm thấy hình như sư phụ có tâm sự, giơ tay vuốt giãn đôi mày đang cau lại của nàng.
Làn da của sư phụ rất tốt, giống như da phụ nữ vậy, nhìn gần như vậy mà cũng không thấy lỗ chân lông. Trên mặt còn có lông tơ mỏng, hai má mềm mọng như có thể ép ra nước, sắc mặt trắng hồng!
Môi của nàng càng hồng hơn, rất đẹp, giống như nụ hoa mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342892/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.