Ngộ Không cân nhắc một hồi, cau mày nghĩ: Nếu miệng bị cắn mất một miếng thì trông sẽ rất xấu xí.
Hắn kéo tay áo lên, đưa cánh tay của mình đến bên môi Kim Đản Đản.
Kim Đản Đản nhìn cánh tay có vài sợi lông khỉ, chớp chớp mắt: “Con đang làm gì vậy?”
Ngộ Không nghiêm túc nói: “Sư phụ, người ăn cánh tay của con đi, nhiều thịt lắm, lấy tay áo che lại là được!”
Kim Đản Đản: ⊙_⊙ Giỏi lắm, con khỉ của ta…
Thấy con khỉ này đơn thuần như vậy, trong lòng Kim Đản Đản cảm thấy ưu thương, thực sự lo rằng hắn sẽ bị yêu tinh lừa ăn mất!
Nàng đẩy cánh tay hắn ra, cúi người hôn lên môi hắn.
Đôi môi mềm mại của nàng chạm vào, cảm giác tốt đẹp lan tỏa từ đó.
Ngộ Không cảm thấy trong người hắn có một luồng khí nóng xông thẳng lên đầu, như thể tất cả máu đều dồn hết lên mặt, khiến mặt hắn như bị hấp chín, đỏ bừng như sắp nhỏ máu đến nơi.
Ngộ Không sững sờ một lúc, sự đụng chạm kỳ lạ này khiến hắn muốn trốn tránh theo bản năng. Hắn hơi vùng vẫy, cố gắng tránh khỏi sự đụng chạm này.
Kim Đản Đản vươn tay giữ mặt hắn, không cho hắn tránh. Nhân lúc hắn còn đang ngây ngốc, đầu lưỡi nàng dò xét đi vào.
“Hừ…” Ban đầu Ngộ Không còn giãy dụa, nhìn rõ người trước mặt là sư phụ đã ở bên hắn thời gian dài, sẽ không hại hắn thì mới thả lỏng.
Sự đụng chạm này cũng khiến hắn cảm thấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342891/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.