Lão đạo lười để ý đến nàng, kéo bọn họ dẹp đường hồi phủ.
Kim Đản Đản bị kéo lê trên mặt đất cực kỳ đau, nàng bất mãn nói: “Này! Lão đạo thối, ta da mịn thịt mềm như vậy, ngươi kéo hỏng rồi vị không ngon đâu!”
Lão đạo dừng lại: “Nói có chút đạo lý, bần đạo đi tìm xe đẩy các ngươi.”
Kim Đản Đản: “Đi đi, ta ở đây chờ ngươi!”
Lão đạo nghi hoặc liếc nhìn nàng. Kim Đản Đản mặc ông ta đánh giá, thầm nghĩ ông ta mau đi đi, để cho bọn họ còn thuận tiện chạy trốn.
Sau đó, có lẽ là vì biểu hiện của nàng quá mức hưng phấn, lão đạo liền cột tất cả tay chân bọn họ lại.
Trước khi đi, ông ta còn có chút không yên tâm, lại cột vào trên cây.
Kim Đản Đản: Mẹ nó, sự tin tưởng giữa người với người đâu rồi?
Làm xong tất cả những việc này, lão đạo phủi tay, nhanh chóng rời đi.
Bát Giới khóc lóc: “Sư phụ, phải làm sao bây giờ. Lão Trư con là một con lợn đã tu luyện năm trăm năm, tên lão đạo này nhất định rất thích ăn thịt heo.”
“Ngày nào cũng bị sư phụ la hét muốn ăn thịt lợn nướng, kết quả sư phụ không ăn được, ngược lại bị tên lão đạo kia ăn. Sớm biết như thế, còn không bằng Lão Trư con cắt mấy miếng thịt cho sư phụ nếm thử trước!”
Kim Đản Đản cũng không có tâm tư nói với hắn những chuyện này: “Đồ con lợn, còn không mau nghĩ biện pháp cởi bỏ dây thừng, chờ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342886/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.