Kim Đản Đản: Thật muốn đánh chết con lợn ngốc này thì phải làm sao?
Nhưng bây giờ đang là thời điểm khẩn cấp, nàng cũng không có thời gian để tức giận, cần phải nhanh chóng nghĩ giải pháp.
Nàng ký thác hy vọng lên đám người Bát Giới, thấp giọng nói: “Bát Giới, Sa Tăng, các con không phải có ba mươi sáu phép biến sao?”
Bát Giới buồn bực: “Sư phụ, Lão Trư con đã thử rất nhiều lần rồi. Từ sau khi cùng yêu tinh kia, Lão Trư con liền không biến được nữa.”
Sa Tăng nói: “Sư phụ, con chỉ biết biến thành hạt cát, hơn nữa còn là ở trong nước.”
Trong mắt Kim Đản Đản như chứa nước mắt, không biết là do bị hấp nóng, hay là do quá buồn bực.
Nàng ngẩng đầu lên, ngửa ra sau bốn mươi lăm độ nhìn —— cảnh sắc bên trong lồng hấp tối đen.
Kim Đản Đản ta anh minh mấy đời, chẳng lẽ hôm nay phải chết ở nơi của tên đạo sĩ thối đó sao?
Trời xanh ơi! Người mở mắt ra xem một chút đi!
‘Ục ục ~’
Bụng nàng đói kêu vang lên. Đột nhiên nàng thật muốn ăn thịt, muốn ăn trái cây, muốn ăn chuối…
Chuối!!!
Ánh mắt Kim Đản Đản sáng lên, lớn tiếng kêu: “Lão đạo mũi trâu! Lão đạo mũi trâu!”
Giọng của nàng rất lớn, gọi tên đạo sĩ lại.
Tên đạo sĩ dữ dằn hỏi: “Hòa thượng, kêu cái gì mà kêu, có phải muốn đổi cách bị ăn khác không?”
Kim Đản Đản sợ tới mức co rụt thân mình lại, vô cùng đáng thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342887/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.