Kim Đản Đản cầm bút Phán Quan trong tay, nhanh chóng vẽ phù chú lên không trung.
Ánh sáng trắng lóa mắt chiếu tới luồng khí đen đang bay đi kia. Luồng khí đen phát ra tiếng thét chói tai, giãy giụa vài cái liền tiêu tán.
Trong một cái trấn nhỏ xa xa, một tên đạo sĩ đang ngủ phun ra một ngụm máu tươi.
Trong mắt ông ta xẹt qua một tia tàn nhẫn: “Là ai làm hỏng kế hoạch của ta.”
Ông ta muốn tiếp tục chìm vào giấc ngủ, nhưng lo lắng người này lại phá thuật pháp ở cái khác, đành phải mặc đạo bào vào vội vàng chạy đến nơi này.
…
Mà ở chỗ Kim Đản Đản bên này, những tên cô hồn đó đã cảm thấy thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng hơn nhiều, trên người tỏa ra ánh sáng.
Bọn hắn kích động quỳ xuống đất cảm kích: “Đa tạ trưởng lão không so đo hiềm khích trước đây, ngược lại đã cứu chúng ta!”
“Các ngươi đều đứng lên đi!” Kim Đản Đản nhìn bộ dáng vốn khủng bố của bọn hắn dần trở nên đẹp hơn chút, thân hình cũng càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng hóa thành ánh sáng trắng rồi biến mất.
Nàng còn chưa kịp lấy lại tinh thần từ chuyện này, từ nơi xa đã truyền đến tiếng gào thét giận dữ: “Thật là một đứa trẻ kiêu ngạo, không biết trời cao đất dày!”
Lão đạo vung phất trần về phía bên này, mặt đất lập tức nổ tung, bốc lên một làn sương khói màu trắng.
Mọi người theo bản năng tránh đi, Ngộ Không tận lực bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342863/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.