Bát Giới sợ tới mức run rẩy cả người: “Lão Trư ta sợ… Sợ quỷ nhất, Tam sư đệ, mau cứu sư huynh~”
“Chỉ có chút bản lĩnh như vậy, lại không giữ vững tinh thần, bây giờ vi sư liền đem con đi nướng!” Kim Đản Đản cảm thấy có một tên đồng đội ngu như lợn thật sự rất mất mặt!
Bát Giới thở phì phò mắng: “Sư phụ, người thật không có lương tâm. Lão Trư con có sư phụ nhẫn tâm như người thật là đen đủi tám kiếp!”
Hắn nói một hơi như vậy cũng không còn sợ hãi nữa, giơ cây Đinh Ba chín răng lên đánh tới quỷ hồn.
Ngộ Không cũng dùng gậy Như Ý Kim Cô đánh, nhưng quỷ này đánh tan rồi lại lập tức tụ lại.
Cho dù bọn họ có đánh như thế nào, cũng đều không có tác dụng gì.
Bọn họ đã mệt gần chết mà lông tóc của người ta vẫn không hao tổn chút nào.
Bà lão kia phân phó: “Nhi tử, nhi tức, tôn tử, lên cho ta. Cho dù chúng ta ăn thịt tên Đường Tăng này không thể sống lại, cũng có thể đầu thai làm người!”
Những tên quỷ đó trông lớn hơn hai mươi tuổi, có lớn có bé, nhìn như là người một nhà.
Có tên do dự, cũng có tên xông thẳng đến đánh Kim Đản Đản.
Ba đồ đệ lo lắng đến đổ mồ hôi lạnh cả người. Kim Đản Đản lại không chút sợ hãi, khóe miệng nàng hơi gợi lên một nụ cười lạnh: “Ta lại cho các ngươi một cơ hội lựa chọn cuối cùng!”
Một số bị kích thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342862/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.