Chương trước
Chương sau
Lời này thật sự đã khiến Kim Đản Đản tức muốn chết, nàng hô: “Không Không, dùng sức mà đánh cho ta!”

“A ~”

“A ~”

Hồ Tiểu Tiên bị đánh muốn hồn phi phách tán kêu lên, Kim Đản Đản cảm giác nếu nghe thêm nữa thì lỗ tai cũng sẽ đóng kén.

Nàng vội vàng kêu dừng: “Được rồi, đừng đánh nữa!”

Kim Đản Đản thích mấy thứ đẹp đẽ nên cũng không muốn đánh chết báu vật này.

Ngộ Không ngừng lại, Hổ Tiểu Tiên bị đánh đến mặt mũi bầm dập, đuôi cáo cũng đã rũ xuống.

Khóe miệng Kim Đản Đản giật giật: Không phải con khỉ này đã đánh muội muội mỏng manh này tàn phế chứ, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào cả.

Hồ Tiểu Tiên nước mắt lưng tròng, mặt sưng phù nói từng chữ không rõ: “Ngươi đi đi, mau đi đi, mau cút đi!”

“Muội tử ngươi nói cái gì?” Kim Đản Đản chớp đôi mắt.

Hồ tiểu tiên vẫy vẫy tay: “Bảo ngươi cút đi!”

Tuy rằng Kim Đản Đản nghe không rõ, nhưng nhìn động tác của nàng ta thì nàng cũng có thể hiểu rõ, giục nàng đi!

Nàng nhìn về phía Ngộ Không: “Không Không, chúng ta đi thôi!”



Tầm mắt của Ngộ Không dừng ở trên người của nàng, ánh mắt mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu. Rốt cuộc thì hai viên kia là gì thế?

Kim Đản Đản nhìn lại theo tầm mắt của hắn, lập tức cảm thấy như sét đánh ngang tai.

Ai ui mẹ nó, thành bại lộ rồi.

Vừa nãy mới bị cởi quần áo, bởi vì thời gian gấp gáp nên chưa mặc lại đàng hoàng được, bị quấy rối nên cũng quên.

Mặt mày nàng ửng đỏ, hận không thể mọc ra tám cánh tay lập tức sửa sang lại quần áo.

Nàng cụp mắt kéo ống tay áo của Ngộ Không, ngượng ngùng nói: “Không Không, ngươi nhìn thấy hết của vi sư rồi thì phải chịu trách nhiệm!”

Nàng ngước mắt, vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.

Ngộ Không nhíu mày lại: “Sư phụ, người xuất gia không thể cưới vợ, huống chi người là nam nhân!”

Kim Đản Đản: ta là nữ nhân, là nữ nhân!

Có điều nàng cũng không dám nói, nghĩ nàng là nam nhân cũng tốt, như vậy thì càng dễ đi quyến rũ.

Nàng quen thuộc ôm lấy cổ của Ngộ Không: “Đi thôi!”

Ngộ Không đang chuẩn bị rời đi thì nghe được tiếng heo kêu.

“Éc éc ~ Sư phụ, đại sư huynh, vừa rồi lão trư ta rốt cuộc cũng khai trai, mùi vị của con hồ ly tinh kia rất tốt đó!” Bát Giới giơ cây Đinh Ba chín răng vô cùng hưng phấn chạy đến.



Khóe miệng của Kim Đản Đản run rẩy. Hồ Tiểu Tiên này thật yếu, đúng là tiền mất tật mang, cải trắng bị heo ăn rồi.

“Sư phụ, đại sư huynh, nhị sư huynh, các người đều ở chỗ này à, làm ta tìm hồi lâu!” Sa Tăng cũng tìm tới.

Bát Giới nhìn thấy sư phụ đang treo trên người đại sư huynh thì chạy tới, cái đầu heo ghét sát vào, lấy lòng nói: “Sư phụ, để lão trư con ôm người đi ra ngoài cho!”

Dứt lời, hắn ta liền đưa tay muốn ôm lấy Kim Đản Đản.

Kim Đản Đản ghét bỏ nhìn hắn ta một cái rồi ôm chặt Ngộ Không: “Chuyện này cứ giao cho đại sư huynh của con là được rồi!”

Nhìn về phía Ngộ Không, giọng nói nàng dịu dàng: “Không Không, mang ta đi khỏi đây đi!”

Ngộ Không duỗi tay ôm Kim Đản Đản vào lòng theo kiểu công chúa rồi mang theo nàng rời khỏi động hồ ly.

Bát Giới háo sắc híp mắt nhìn Hồ Tiểu Tiên, xoa tay, nước miếng chảy thành hàng.

Sa Tăng vỗ bờ vai của hắn ta: “Còn không mau đi, cẩn thận chút nữa sư phụ trừng trị huynh đó!”

Bát Giới nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tam sư đệ, đệ đừng thấy tuổi sư phụ còn nhỏ, thật ra tâm địa của người gian xảo lắm đó. Lần này không chừng Hồ Vương cũng đã bị ăn sạch sẽ rồi!”

Sa Tăng thấp giọng nói: “Xuỵt, ra ngoài huynh đừng có nói như vậy. Người mà sư phụ yêu nhất, người duy nhất trong lòng người chính là nữ vương của nữ nhi quốc, các yêu tinh khác vốn không có khả năng!”

Kim Đản Đản ở ngoài sơn động: “Hắt xì —— hắt xì ——”

Nàng hắt xì hai cái, xoa xoa cái mũi: “Nhất định lại là hai đồ đệ ngu xuẩn kia đang nói xấu ta!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.