Nàng nhìn hai đồ đệ đi ra tới, Trư Bát Giới ra vẻ đáng thương nhìn lại đây.
Kim Đản Đản bắt lấy hắn ta liền phê bình: “Cái con heo này, sư phụ con thiếu chút nữa đã không giữ được trong sạch, con lại cùng hồ ly kia làm chuyện này kia?”
Bát Giới rụt cổ lại, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lão trư con lại thấy sư phụ người ước gì khó giữ trong sạch, sợ đi quá sớm làm chậm trễ người làm việc!”
Kim Đản Đản hết chỗ nói rồi, nhớ lại thì nguyên chủ đúng là đã từng nói như vậy.
Tiếng nhơ này nàng không thể không đội!
Thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!
Nàng tự biết mình đuối lý, giọng nói dịu lại: “Được rồi, không đề cập đến chuyện trước kia nữa. Sau này các con phải lấy sự an toàn của vi sư làm chủ, không được hành sự liều lĩnh nữa!”
Ba đồ đệ vội vàng gật đầu đáp ứng.
Kim Đản Đản cũng rất bất đắc dĩ, ai bảo nàng ở đây có sức chiến đấu bằng không chứ!
Nàng nhìn bộ dạng không an phận của Trư Bát Giới thì dạy dỗ: “Bát Giới, con tiết chế chuyện sinh hoạt cá nhân một chút, nghĩ đến thê tử chưa cưới Cao Lão Trang của con.”
“Chẳng lẽ con muốn thấy một con tiểu yêu tinh nào đó mang theo heo con của con trở về chọc giận nương tử của con sao? Buộc các con ly hôn thì con mới vui vẻ à?”
Bát Giới giống như một đứa trẻ làm sai chuyện, đầu heo cúi xuống: “Lão trư con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342858/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.