Lúc này Kim Đản Đản đang ở trong điện Long Đằng, nhàn nhã thưởng trà, ăn chút điểm tâm.
Trước đây chỉ cần có đại thần nhắc đến chuyện này, nguyên chủ đều sẽ tức giận đến dở sống dở chết, nổi trận lôi đình đập phá đồ đạc.
Nàng sợ người khác nghi ngờ, cũng chỉ đành đập phá tượng trưng một chút.
Nhìn thấy những món đồ cổ này, Kim Đản Đản rất đau lòng. Nàng không nỡ đập những thứ quý giá này, để Thải Điệp tìm đồ rẻ tới, tùy ý đập một chút.
Thải Điệp không hiểu Nữ Đế bị làm sao, còn chọn đồ để đập nữa. Những mà nàng ấy cũng không dám hỏi.
Buổi tối, Kim Đản Đản lại truyền Vân Dật Trần thị tẩm.
Điện Lạc Trần.
Sắc mặt Vân Dật Trần tái nhợt, trên tay hắn đang nghịch một chén trà. Hắn thật sự không biết rốt cuộc Nữ Đế này muốn làm gì?
Vốn dĩ hắn cho rằng hôm nay nàng sẽ đổi người khác, sao lại là hắn vậy?
Vừa ngẩng đầu, hắn đã nhìn thấy hai thuộc hạ đang quỳ trước mặt. Sắc mặt bọn họ rối rắm nhìn hắn, giống như có lời khó nói vậy.
Đôi môi tái nhợt của hắn khẽ mở: “Có lời gì thì nói đi!”
Giọng nói khẽ run của một tên thuộc hạ vang lên: “Công… công tử, đêm qua ngài…” Có thất thân không?
Nhắc tới chuyện đêm qua, trong mắt Vân Dật Trần xẹt qua một tia lạnh lùng, hắn nắm chặt tay lại: Phượng Hề Nguyệt, chuyện hôm qua, sau này ta nhất định sẽ đòi lại!
Vân Dật Trần vẫn ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338898/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.