Vân Dật Trần vươn tay ấn lên môi nàng, trong mắt hắn tràn đầy ánh sáng: “Bệ hạ đừng vội, thần quân thích chơi chút trò thú vị!”
Kim Đản Đản liếm lòng bàn tay hắn một chút, khẽ nhướng mày: “Ồ ~ Vậy ái quân muốn chơi cái gì?”
Khóe miệng Vân Dật Trần khẽ cong lên, cười đến nỗi Kim Đản Đản cảm thấy sởn tóc gáy. Khi nàng nhìn về phía tay mình, không biết đã bị trói từ lúc nào.
Nàng lo lắng: “Chàng mau thả trẫm ra!”
#Trẫm rất sụp đổ. Người yêu ở kiếp này của trẫm hình như thích chơi trò trói buộc!#
Vân Dật Trần nhìn về phía cây nến trong tay đang đung đưa trước mặt Kim Đản Đản, cười rất tuấn mỹ. Nhưng trong mắt Kim Đản Đản lại sợ đến hoảng loạn.
Hắn thản nhiên nói: “Trò chơi vừa mới bắt đầu thôi. Bệ hạ, quân vương không nói chơi!”
Kim Đản Đản: Đệt! Trẫm đồng ý với chàng từ lúc nào chứ!
Hắn nhìn thấy sự hoảng sợ trong mắt nàng, lúc này hắn cười giống như ác quỷ vậy.
Sáp dầu nóng bỏng từ trên cây nến nhỏ xuống cánh tay Kim Đản Đản. Nàng hét lên một tiếng: “A! Nóng quá, đau ~”
Chỉ một lúc, sáp dầu khô lại thì không nóng nữa, làn da nàng chỉ bị đỏ một chút, không nhìn ra bất kỳ dấu vết nào.
Vân Dật Trần tiếp tục nhỏ xuống giống như ác ma vậy. Hắn thưởng thức sự giãy giụa của nàng, tiếng la hét của nàng.
Sắc mặt cung nhân bên ngoài đều đỏ lên. Lần đầu tiên bọn họ nghe thấy bệ hạ lớn tiếng như vậy, không cần nghĩ cũng biết trận chiến bên trong mãnh liệt thế nào.
Thời gian nửa nén hương trôi qua, cuối cùng Vân Dật Trần cũng chơi đủ rồi. Hắn cầm cây nến trong tay đi, khóe miệng mang theo nụ cười giống như ác ma, nhìn trong mắt tiểu nữ nhân trước mặt ngấn lệ.
Kim Đản Đản hít mũi, đưa tay đến trước mặt hắn, đáng thương nói: “Dật Trần, cởi trói cho trẫm!”
“Không. Chúng ta đổi cách chơi khác!”
Không hiểu tại sao, hắn cảm thấy nàng như vậy rất đáng yêu. Lúc này nàng không giống Đế Vương, ngược lại giống như một tiểu nữ nhân khiến người khác đau lòng vậy.
Kim Đản Đản sụp đổ rồi!
Trong lòng nàng kêu cứu với hệ thống: “Có phải Vân Dật Trần có chứng thích ngược đãi không!”
Hệ thống im lặng một chút rồi trả lời [Ừm, thời thơ ấu của hắn trôi qua rất thê thảm, khiến tính cách của hắn có chút méo mó.]
Kim Đản Đản: “Hệ thống quân, tại sao em không nói sớm với chị chứ?” Nếu nói sớm, nói thế nào thì trẫm cũng không ăn đậu hũ của chàng đâu.
Hệ thống quân vô tội nói: [Kí chủ, chị cũng không hỏi mà!]
Kim Đản Đản sụp đổ không còn là chính mình: “Hệ thống quân, sớm muộn gì chị cũng sẽ bị em hại chết!”
Hệ thống quân cao cấp giáng lâm: [Không tìm đường chết sẽ không phải chết!]
Kim Đản Đản: Đệt! Trẫm muốn đổi hệ thống, trả hàng người yêu kiếp này!
Nàng hoảng sợ nhìn đủ loại hình phạt đặt trước mặt, hai mắt trợn lên, ngất đi!
Vân Dật Trần nâng cằm nàng lên, trong mắt hắn xẹt qua một tia lạnh lùng khát máu: “Còn dám trêu chọc ta nữa không?”
Nếu Kim Đản Đản còn tỉnh, tuyệt đối sẽ nói: Không dám nữa, đánh chết trẫm cũng không dám nữa!
Ngày hôm sau.
Mặt trời lên từ sớm.
Các đại thần hợp thành nhóm thảo luận trong triều đường:
“Sao bệ hạ còn chưa thượng triều vậy?”
“Bệ hạ vẫn luôn đúng giờ, sao hôm nay lại đến muộn vậy?”
“Ai ~ Đợi thêm chút nữa đi! Có lẽ đêm qua bệ hạ quá mệt rồi!”
Điện Long Đằng.
Kim Đản Đản vẫn còn bị trói một mặt phức tạp nhìn mỹ nhân yếu ớt nằm ngủ ở bên cạnh.
Lần này hắn ngủ ở bên ngoài, mẹ nó còn lấy vải trắng nhét vào trong miệng nàng. Nàng rất lo lắng, đã đến thời gian thượng triều rồi.
Nhưng nam nhân nào đó vẫn còn đang ngủ, còn ngủ rất say nữa.
Kim Đản Đản dùng đầu nhỏ đẩy hắn, Vân Dật Trần cảm thấy bên cạnh có một vật nhỏ nghịch ngợm làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của hắn. Hắn vươn tay kéo nàng vào trong lòng, khống chế nàng chặt chẽ. Như vậy nàng sẽ không thể động đậy nữa.
Tim Kim Đản Đản đập rất nhanh, không phải vì yêu mà đập nhanh, mà vì nàng sợ hãi. Nam nhân này quá đáng sợ rồi, trẫm muốn chạy trốn.
*
Thượng tiên: ( chống nạnh ) ai cho các người nói bổn đại đại là mẹ kế? Vậy mẹ kế cho các người nhìn xem, hừ ╭(╯^╰)╮
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]