Trong lòng hắn vô cùng khó hiểu, không phải từ trước đến giờ nữ nhân này không thích hắn lắm sao?
Khóe miệng Kim Đản Đản hơi cong lên, ánh mắt nhìn làm Vân Dật Trần hơi sởn tóc gáy, giống như một con sói sẽ ăn thịt người vậy.
Nhưng bây giờ hắn đang ở trong hoàng cung, không còn đường lui rồi.
Kim Đản Đản nhìn hắn bước từng bước chậm chạp như đang đi lên pháp trường. Nàng đưa tay ra, Vân Dật Trần chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, sau đó hắn đã nằm trong vòng tay của nữ đế.
Khóe miệng nàng cong lên một độ cong xinh đẹp, vuốt ve khuôn mặt hắn: “Ái Quân, thân thể của chàng không khỏe, để trẫm cởi y phục cho chàng!”
Không đợi Vân Dật Trần lên tiếng, Kim Đản Đản đã giống như lưu manh, tháo thắt lưng của Vân Dật Trần, cởi đồ cho hắn.
Vân Dật Trần: Sao hắn lại cảm thấy người trước mặt không phải là nữ nhân, mà là một con sói vậy.
Hắn ngượng ngùng cười: “Khụ khụ, thần quân tự làm là được!”
Ánh mắt Kim Đản Đản không hề lảng tránh, nhìn mỹ nam đang cởi y phục ở trước mặt, ừm… đẹp như một bức tranh vậy.
Nàng nhìn tay chân gầy guộc của hắn, thật là muốn qua giúp hắn!
Vân Dật Trần cởi thắt lưng, Kim Đản Đản cởi áo ngoài cho hắn, lúc cởi không tránh khỏi việc chạm vào cơ thể hắn.
Làm cho tai của Vân Dật Trần đỏ bừng, vô cùng dễ thương.
Kim Đản Đản: Ôi… không ngờ người đẹp yếu đuối này trông thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338896/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.