Sau câu bình luận của Lam Tâm Nhụy, toàn bộ máy chủ khác càng ghét Bỉ Ngạn Nở Hoa hơn. Họ cảm thấy tất cả mọi thứ đều là do cô cố ý bày trò vì muốn cua được Hoa Táng U Minh, người đứng đầu bảng xếp hạng.
Còn lúc này hai đương sự mới giật mình tỉnh táo lại. Bọn họ không thèm để tâm đến cái danh hiệu kia mà chỉ chăm chú đánh giá thanh kiếm ở trong tay họ.
Kim Đản Đản rút kiếm Phượng Minh ra. Ngay tức khắc, kiếm ý phượng hoàng liền xuất hiện, cô thật sự rất thích thanh kiếm này đến mức không nỡ buông tay.
Còn thanh kiếm Long Uyên của Phong Tẫn cũng vậy, giống như nó được tạo ra chỉ để dành riêng cho anh.
Khung cảnh trước mắt lại thay đổi, bầu trời trở nên trắng xóa. Những bông tuyết bay loạn đầy trời, tuyết phủ vô tận, những cơn gió thổi như những lưỡi dao cắt vào da thịt. Cái cảm giác này thật sự giống như người ta đang bị lăng trì vậy.
Phong Tẫn trông thấy Kim Đản Đản lạnh đến run người liền nói: “Hôm nay chúng ta đến đây thôi!”
“Ừ!” Kim Đản Đản gật đầu.
Phong Tẫn khẽ mấp máy miệng, dường như anh còn đang định nói gì đó nhưng Kim Đản Đản đã lấy con chip xuống và biến mất tại chỗ.
Cô để lại anh đứng một mình giữa bầu trời đầy tuyết, khóe miệng Phong Tẫn nở một nụ cười tự giễu: Phong thiếu à Phong thiếu, mày chơi game đến ngu cả người rồi à!
Bây giờ đã là buổi chiều, còn ba ngày nữa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335407/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.