div class="text-left"> Mà trong tròng mắt màu máu của Nguyệt Hoa Tiên Tôn lộ ra ánh sáng màu vàng, gương mặt y dần dần không thể nhìn rõ giống như sương mờ vậy.
Thời gian dường như trôi qua rất lâu, lâu đến nỗi khiến y quên mất mình là ai. Nhưng y vẫn luôn nhớ y đang đợi một người.
Nữ tử hồng y trong quan tài băng, nàng giống như đang ngủ say, không bao giờ mở mắt ra nữa. Hình như y từng yêu sâu đậm nàng, nhưng nàng là ai chứ? Y không thể nhớ ra!
*
Phiên ngoại
Không biết đã trôi qua mấy vạn năm, thần điện rộng lớn chỉ có một mình Nguyệt Hoa Tiên Tôn.
Nhìn trang giấy ảo hóa thành các nữ tử quét dọn ở đó, ngày này sang ngày khác y đều ở bên cạnh quan tài băng.
Y quên mất mình là ai, quên mất tên của y.
Có lẽ đợi nữ tử trong quan tài băng tỉnh lại, nàng sẽ nói cho y biết y là ai!
Cuối cùng có một ngày, băng trên người nàng cũng tan chảy, nàng mở mắt ra. Tròng mắt màu đen đó của nàng giống như chứa cả một bầu trời sao vậy.
Kim Đản Đản ngạc nhiên nhìn chính mình: “Mình vẫn còn sống sao?”
“Nàng tỉnh rồi sao?” Giọng nói từ tính của Nguyệt Hoa Tiên Tôn truyền đến.
Kim Đản Đản nhìn người trước mặt, hồng y tóc bạc, trong tròng mắt màu đỏ hiện lên ánh sáng. Chỉ là nàng không nhìn thấy rõ gương mặt y, nhưng mùi hương trên người y lại vô cùng quen thuộc.
Nàng bổ nhào vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335395/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.