div class="text-left"> Y cũng không đi tìm Kim Đản Đản, chỉ để ý đến động tĩnh của nàng.
Kim Đản Đản nói luyên thuyên với hạc giấy: “Mặc Trạch, ngươi biết Nguyệt Hoa đáng ghét thế nào không? Chàng vậy mà lại quên mất ta, tức chết ta rồi. Chúng ta cùng trở về thế giới hiện đại đi, cho chàng ấy tức một trận!”
Đối diện truyền đến giọng nói của Mặc Trạch: “Tiểu Yên Nhi, ca đã tìm được cách trở về rồi. Hôm khác chúng ta cùng trở về xem sao!”
Kim Đản Đản tràn đầy thích thú đồng ý: “Ừ, được. Vậy chọn ngày không bằng…”
Còn chưa nói xong, hạc giấy trong tay nàng đã biến thành nhiều mảnh.
Kim Đản Đản cảm thấy không khí dường như đều đông cứng lại. Nàng quay đầu lại, nhìn thấy toàn thân Nguyệt Hoa Tiên Tôn đầy tà khí, trên người y còn tỏa ra áp suất thấp.
Kim Đản Đản bĩu miệng nhỏ, gương mặt nhỏ của nàng tức giận phồng lên nhìn y: “Làm gì vậy, chàng đền hạc giấy cho ta!”
Nguyệt Hoa Tiên Tôn bước từng bước lại gần, áp lực lớn mạnh của y khiến khí thế của Kim Đản Đản yếu đi. Nàng muốn lùi lại phía sau, nhưng phát hiện chân nàng không thể bước đi một bước nào nữa, đến cả cơ thể cũng không thể cử động được.
Mà vẻ mặt của y rất đáng sợ, giống như muốn giết người vậy.
“Chàng làm gì vậy? Chàng làm gì ta rồi? Tại sao ta không thể cử động được nữa?” Trong lòng Kim Đản Đản rất sợ, có phải thật sự giống như Mặc Trạch nói, Nguyệt Hoa Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335396/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.