Kim Đản Đản trợn trắng mắt, rất cạn lời với hắn ta.
Nàng chuyển đề tài: “Bên trong chắc không có nguy hiểm gì đâu nhỉ!”
Mặc Trạch nhìn hoa trên sông, nghiêm mặt nói: “Loài hoa này tên là hoa U Minh, nó có chất độc gây ra ảo giác. Tu vi của muội thấp không thể dừng lại đây quá lâu!”
Hắn ta mang theo Kim Đản Đản bước vào cung điện Ma tộc.
Hàng nghìn người Ma tộc bên trong quỳ một gối hô lên:
“Cung nghênh chủ thượng chiến thắng trở về!”
“Cung nghênh Phượng Tiên Tử đến tham quan Ma tộc!”
Mi mắt của Kim Đản Đản cong lên. Người ở Ma tộc này thật biết nói chuyện, trông cũng không đáng ghét mà!
Mặc Trạch thấy nàng vui vẻ, lông mi khẽ run lên, khóe miệng hắn ta gợi lên một độ cong. Nàng không đáng ghét như những người Tiên tộc kia.
“Tiểu Yên Nhi, muội đói chưa? Ca để bọn họ dọn cơm lên, bảo đảm có rất nhiều món muội chưa từng ăn qua!” Mặc Trạch tự tin nói.
“Ừ, được!” Kim Đản Đản rất mong chờ.
Nàng đoán nhất định là có một số món ăn hiện đại, nàng cũng rất nhớ những món ăn đó.
Trên bàn bày đầy các loại món ngon và đồ ăn nhẹ, toàn bộ đều là món hiện đại. Kim Đản Đản nhìn thấy vậy rất hoài niệm, nàng cầm đũa lên bắt đầu ăn!
Mặc Trạch cười như không cười nói: “Muội không sợ có độc sao?”
Kim Đản Đản cười ngọt ngào: “Ngươi sẽ không hạ độc đâu!” Nói đùa, nàng ở cạnh sư phụ tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335384/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.