Bổn chủ tịch đã trở thành khách quen trong cục cảnh sát rồi. Ngày nào anh cũng phải đến chuộc vợ, giao tiền bồi thường!
Bây giờ mặc dù công ty có tiền, nhưng mà cũng không thể chịu nỗi một người vợ phá của như vậy!
Vì vậy ngày nào anh cũng dày vò cô trong đêm, khiến ngày hôm sau cô không thể xuống giường được, xem cô còn gây chuyện thế nào nữa.
“Tiểu Nhiễm Nhiễm, anh đang lén lút viết cái gì vậy. Có phải anh lại nói xấu em không?” Phía sau truyền đến giọng nói âm u, sau đó tai của bổn chủ tịch rất đau.
Bổn chủ tịch sợ đến nỗi đóng máy tính xách tay lại “bốp” một tiếng, quay đầu nở nụ cười nịnh nọt: “Bà xã, em nhẹ tay chút, cẩn thận động thai đấy!”
Mặt bà xã lạnh xuống, một tay chống eo: “Anh mau đi cho con bú sữa đi. Vú em như anh cũng quá không đủ tiêu chuẩn rồi!”
“Ai ~ Bà xã hạ thủ lưu tình. Bây giờ anh đi ngay đây!” Bổn chủ tịch bi thương ở công ty oai phong một cõi. Ở nhà lại chịu thương chịu khó, làm việc nhà, nấu cơm, còn cho con bú sữa bột nữa!
Kim Đản Đản một tay chống eo chỉ vào màn hình: “Người đàn ông này do tôi chăm sóc dạy bảo, các người không được phép cướp đâu đấy ~”
*
Lại lần nữa trở về không gian viễn tưởng kia, Kim Đản Đản từ một bà già nháy mắt biến thành linh hồn nửa trong suốt. Độ trong suốt của cô lại thực thể hóa hơn một chút. Lần này thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3305201/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.