Edit: Kim
Nam Chi thấy Trịnh Quyên đi rồi, lập tức giơ ngón tay cái lên với Thiện Dương, “Em trai, em thật là thông minh.”
Vẻ mặt Thiện Dương ngưng trọng, khó hiểu hỏi: “Chị, tại sao cha mẹ chúng ta lại là cái dạng này?”
Nam Chi không thèm để ý nói, “Chúng ta cũng không thể chọn cha mẹ, em trai, em nghĩ thoáng ra một chút đi, có lẽ nếu chúng ta gặp được cha mẹ tốt, nhưng lại gặp phải vợ, chồng không tốt.”
“Có một số chuyện không thể tránh được.”
Nhưng mà Thiện Tĩnh thật sự quá thảm, cha mẹ chưa nói, còn gặp phải người xấu.
Thiện Dương: “........ Cảm ơn chị, không thấy được an ủi tí nào.”
Dưới đủ loại hành vi của Trịnh Quyên, cuối cùng Thiện Thành đã bị công ty sa thải.
Ngày nào Trịnh Quyên cũng đi theo Thiện Thành, Thiện Thành đến công ty, Trịnh Quyên cũng đi theo, Thiện Thành tan làm, cũng đi theo, cảm thấy Thiện Thành có người phụ nữ khác, một tấc cũng không rời.
Hứa Lạc mang người tới hù dọa hai vợ chồng, Thiện Thành dù sao cũng là người trải sự đời, đối với một người trẻ tuổi chưa đến hai mươi như Hứa Lạc, căn bản không sợ, hắn trực tiếp báo cảnh sát.
Cảnh sát đến hòa giải, Hứa Lạc cười hì hì, nói mình chỉ đùa một chút, sau này sẽ không làm nữa, thái độ nhận sai vô cùng nghiêm túc, cực kỳ láu cá.
Trước kia có lẽ còn có hơi thở non nớt của học sinh, nhưng bây giờ, chỉ là một kẻ buông thả, toàn thân mang khí chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3646603/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.