Edit: Kim
Hứa Lạc run run rẩy rẩy đưa tay vuốt mái tóc của mình, ước dầm dền, nhão nhão dính dính, Hứa Lạc đã sụp đổ.
Mà Nam Chi đã sớm chạy mất không còn bóng dáng.
Hứa Lạc tức giận gầm thét trên đường vắng, đánh thức mọi người đang ngủ.
Con mẹ nó!
Người nào tối rồi còn lên cơn điên vậy?
Hứa Lạc lại tắm rửa một lần nữa, nhưng lúc này đây, hắn đi đường đều phải nhìn trái nhìn phải, sợ bị ném tới một cái thùng rác nữa.
Chờ đến khi về đến nhà, bang Hứa Lạc lại dẫm phải thứ gì đó nhão nhão dính dính, da đầu tức khắc tê dại, nhìn qua, tức khắc nhìn thấy trước cửa nhà mình đầy rác.
Trên cửa còn dám một tờ giấy , trên giấy viết ‘nếu anh còn ném rác vào nhà tôi, tôi cũng sẽ ném rác vào nhà anh, tới đây đi, tổn thương nhau đi!’
Chữ viết thật sự rất xấu, so với hắn còn xấu hơn, Hứa Lạc khó khăn lắm mới đọc hiểu được, hắn cười lạnh một tiếng.
Là cái loại ảo tưởng gì làm Thiện Tĩnh cảm thấy cô có thể đấu với hắn.
Thiện Tĩnh không sợ bất cứ cái gì có đúng không!
Thiện Tĩnh còn có thể không sợ cha mẹ mình sao?
Người có thể đối phó được với Thiện Tĩnh, nhất định là cha mẹ cô…….
Bây giờ, Hứa Lạc đã bị chọc cho tức giận, hắn nhất định phải làm Thiện Tĩnh quỳ xuống trước mặt hắn, cầu xin hắn!
Hắn muốn đối xử tốt với Thiện Tĩnh, nhưng Thiện Tĩnh căn bản không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3646602/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.