Edit: Kim
Bị người ta coi thường, thậm chí còn không buồn che giấu, Thiện Tĩnh hoàn toàn không có vẻ gì là sợ hãi.
Cô gái này, ỷ vào việc hắn thích cô, mới muốn làm gì thì làm, nhưng nếu thật sự làm tổn thương tới Thiện Tĩnh, Hứa Lạc lại không nỡ.
Thời điểm hắn đi ngang qua phòng vũ đạo, chỉ một ánh mắt đã làm hắn sửng sốt, khắc thật sâu vào trong lòng hắn.
Nhưng đối với Thiện Tĩnh mà nói, lại là vô cùng đen đủi, đang tốt đẹp ở trong phòng luyện tập, kết quả lại bị người ta nhìn trộm.
Ngàn vạn lời có thể gộp thành một câu, đừng yêu một kẻ đẹp trai nhưng lại vô dụng như Hứa Lạc, đừng vì một chút hư vinh không quan trọng như vậy.
Giống như bị người ta sợ hãi, nhưng cũng giống như được người ta tôn sùng.
Một lúc sau, Nam Chi dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hứa Lạc, “Ồ, tôi biết rồi, chính là anh không muốn mời tôi ăn cơm?”
Hứa Lạc:……
Trong đầu em ngoài ăn ra còn có thứ khác không?
Đúng là một cái đầu gỗ, cạn lời rồi!
Đúng là đồ ngốc!
Hệ thống: “Đây là đàn ông đang nói lời ngon tiếng ngọt.”
Nam Chi: “Phiền muốn chết, ta đói bụng, còn nói cái gì mà mạng với không mạng, ta lại không phải là tội phạm giết người, lấy mạng người khác làm gì.”
Hệ thống:……
Quả nhiên, còn quá sớm để nói với đứa trẻ mấy thứ này.
Nhìn vẻ mặt táo bón của Hứa Lạc, đứa trẻ nói thẳng, anh đừng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3624798/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.