Edit: Kim
Nam Chi đem xiên thịt trả lại cho chủ quán, nói với Hứa Lạc: “Tôi không ăn.”
Hứa Lạc nhìn chằm chằm vào Nam Chi một lúc, cuối cùng có chút tức giận nói: “Ồ, đại tiểu thư thật là lương thiện.”
Cuối cùng hắn vẫn trả tiền cho chủ quán, cầm lấy xiên thịt đưa cho Nam Chi, lúc này Nam Chi mới bắt đầu ăn.
Hứa Lạc hỏi: “Ăn ngon không, em đã từng ăn chưa?”
Nam Chi suy nghĩ một lúc, lắc đầu, “Chưa.” Mẹ Thiện Tĩnh tuyệt đối sẽ không cho phép cô ăn đồ trong quầy hàng rong, nói là không sạch sẽ.
Hơn nữa, Thiện Tĩnh còn là vũ công, không thể ăn những thứ này, thân thể cô cần uyển chuyển nhẹ nhàng, làn da trắng đến phát sáng, ăn chút đồ dơ bẩn, gan phải lọc chất bẩn, quá tải, làn da sẽ xấu đi.
Hứa Lạc lập tức nói: “Vậy để tiểu gia đưa em đi ăn khắp con phố này, em nói cho tôi biết, em có đồng ý đi theo tôi không, sống một cuộc sống mà em muốn, tôi sẽ đối xử tốt với em.”
Nam Chi ăn từng miếng nhỏ, rất chậm rãi, đầu lưỡi có lẽ chưa từng thử qua hương vị này, không dám ăn nhiều.
Cô thở ra, hỏi: “Vậy anh đối xử tốt với tôi như thế nào?”
Hứa Lạc nói: “Tôi có một miếng ăn, tuyệt đối sẽ không thiếu phần em.”
Nam Chi ồ một tiếng, ngay lúc Hứa Lạc đang vui vẻ, Nam Chi thất vọng mà nói: “Chỉ có như vậy thôi sao, chỉ có thể ăn no thôi sao?”
Sắc mặt Hứa Lạc lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3624797/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.