Edit: Kim
Miệng nhỏ của Nam Chi blah blah, mang theo tính khí của trẻ con, nhưng nhìn lời nói và vẻ mặt này, mang theo chút hùng hổ dọa người.
Nữ giáo viên bị Nam Chi nói, tức giận đến mức khuôn mặt trở nên vặn vẹo dữ tợn, “Học sinh như em, quả thực là sự sỉ nhục của trường, căn bản không biết tôn sư trọng đạo.”
Nam Chi phản bác: “Trường học có giáo viên hung dữ như cô, quả thực là sỉ nhục của trường, hoàn toàn không biết yêu thương học sinh, còn cố ý nói lời tổn thương học sinh.”
Thầy Lý:...........
Hắn vội vàng khuyên can, “Được rồi, được rồi, cô Trương đừng nói nữa, mọi người đều là vì đứa trẻ, đứa trẻ này không hiểu chuyện, tôi xin lỗi cô.”
Không ngờ một tiểu bạch thỏ như Thiện Tĩnh, lại có một bộ răng bằng thép.
Kỳ thật cô Trương có chút lợi dụng quyền hạn của giáo viên, luôn thích thể hiện uy nghiêm của mình trước mặt học sinh.
So với các giáo viên nam, có một số giáo viên nữ càng thêm chán ghét học sinh nữ, đặc biệt là những học sinh nữ xinh đẹp.
Đại khái là căm ghét đồng loại, vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp, lại có tương lai xán lạn.
Trịnh Quyên dùng một loại ánh mắt không thể tin được mà nhìn con gái, “Sao mày có thể nói với giáo viên như vậy, lễ phép và quy củ tao dạy mày, mày để ở đâu rồi, còn không nhanh xin lỗi cô ấy đi.”
Nam Chi dùng ánh mắt không thể hiểu được nhìn Trịnh Quyên, “Là cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3624796/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.