Edit: Kim
Nam Chi lập tức cất đồ vào trong túi, không cho mùi hôi này làm ô nhiễm đồ trong túi.
Người nọ nôn xong rồi, ngã xuống thuyền, một đợt sóng ập đến, hắn lại lập tức bò dậy, bám vào lan can thuyền mà nôn mửa.
Nam Chi:……
Ta không muốn ăn nữa.
Một người dù đẹp trai đến đâu cũng say rượu hoặc say sóng, cong eo xuống mà nôn mửa, người bên cạnh bày ra vẻ mặt thống khổ đưa giấy cho hắn.
Nôn mửa không ngừng như vậy, tiếng nôn cũng làm người ta cảm thấy không khỏe.
Nam Chi từ trong túi lấy ra một cái bọc nhỏ, cầm một viên thuốc làm từ táo gai và vỏ quất đưa cho hắn, “Này, ngươi ngậm cái này vào sẽ dễ chịu hơn, không nôn ra nữa.”
Học sinh đã nôn đến mức hai mắt nhòe đi, bị ném một viên gì đó vào trong miệng, chua đến mức hắn rùng mình một cái, trộn lẫn với mùi vỏ quất, cũng không buồn nôn nữa.
Hắn vội vàng nói lời cảm tạ với Nam Chi: “Đa tạ Thẩm gia cô nương.”
Nam Chi: “Ngươi biết ta?”
Học sinh nói: “Ngươi là muội muội của Thẩm huynh.”
Nam Chi ồ một tiếng, hy vọng lần sau ngươi nôn, có thể tránh xa ta ra một chút.
Nam Chi đi tìm Thẩm Gia Văn, nhìn thấy sắc mặt hơi tái đi của Thẩm Gia Văn, nhưng cũng không có nôn, vẫn còn tốt, vẫn còn tốt.
Nam Chi móc vỏ quất ra đưa cho Thẩm Gia Văn, “Văn ca ngửi cái này sẽ dễ chịu hơn một chút.”
Thẩm Gia Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3563680/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.