Edit: Kim
Chờ quản gia đi rồi, sắc mặt Thẩm lão đại tái nhợt nói: “Gia Văn, nơi này quá đắt.”
Thẩm Gia Văn nói: “Không cần trả tiền.”
Thẩm lão đại không yên tâm, lại đi hỏi chưởng quầy, chưởng quầy nói thẳng: “Yên tâm, các vị là khách của tiểu thư, không cần phải trả tiền.”
Lúc này Thẩm lão đại mới yên tâm, nhưng lại kéo theo một nỗi lo, đó là đối phương chiêu đãi mình như vậy, nhưng chính mình lại không có gì để báo đáp.
Nam Chi một mình một phòng, Thẩm lão đại ngay thẳng thành thật, cho dù đã được sắp xếp ba phòng, cũng muốn ở chung một phòng với con trai, không muốn ở riêng một phòng.
Cho dù không cần phải trả tiền.
Chưởng quầy khuyên nhủ: “Thẩm công tử phải đọc sách, cần được yên tĩnh, các vị ở chung một phòng quá ồn ào.”
Thẩm Gia Văn cũng khuyên nhủ Thẩm lão đại yên tâm ở một phòng.
Lúc này Thẩm lão đại mới sang phòng bên cạnh, nhưng vẫn co quắp cảm thấy mình và nơi này không hợp nhau.
Lúc này Thẩm Gia Văn mới hỏi Nam Chi: “Thẻ bài là ngươi lấy từ tiểu thư kia sao?”
Mặc dù Nam Chi và tiểu thư thường xuyên cùng nhau nói chuyện, nhưng Thẩm Gia Văn chưa bao giờ thò lại gần, cũng không xen vào một câu, vô cùng tuân thủ quy củ nghiêm ngặt.
Đúng hơn là không muốn gây rắc rối.
Nam Chi gật đầu, “Đúng rồi, chúng ta căn bản không quen thuộc với tỉnh thành, cho nên tỷ tỷ đưa cho ta thứ này.”
Thẩm Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3563681/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.