Edit: Kim
Ăn ăn ăn, vẫn chỉ là một đứa trẻ nha, tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào việc ăn uống.
Bà nội Thẩm nói với Nam Chi: “Hương Châu, ngươi đã nghĩ kỹ chưa, ngươi thật sự muốn từ bỏ sao, tương lai ngươi có thể trở thành thê tử của tú tài, cũng có thể là phu nhân quan viên, ngươi vẫn muốn từ bỏ?”
Nếu đổi lại là bà nội Thẩm, sẽ không từ bỏ, có như thế nào cũng phải tranh đua một phen.
Nam Chi suy nghĩ một chút, nói: “Bà nội, ta từ bỏ, Thẩm gia cưới quý nữ sẽ tốt hơn, ta đi theo cũng có thể ăn sung mặc sướng.”
Làm vợ của Thẩm Gia Văn thì có gì tốt?
Không biết tại sao, đàn ông luôn rất hẹp hòi với vợ của mình, dù sao thì tất cả những người chồng mà Nam Chi đã từng gặp, đều rất keo kiệt.
Đại khái là đàn ông cảm thấy phụ nữ muốn lấy đồ của bọn họ, cho nên rất đề phòng.
Thậm chí còn không bằng bạn bè bên ngoài của đàn ông.
Làm gì cũng không được làm vợ nha!
Bà nội Thẩm cảm thấy Hương Châu nói đúng, nhưng lại có một loại cảm giác không dễ chịu.
Dù sao với tâm tư của bà nội Thẩm, một nữ nhân sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy.
Phu quý thê vinh, vinh quang của nữ nhân gắn liền với nam nhân, nam nhân có tốt, nữ nhân mới có thể tốt được.
Nàng cứ như vậy mà từ bỏ?
Nhìn ánh mắt thuần khiết của Hương Châu, bà nội Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3561703/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.