Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Thất bại hiện tại của Địch Lạc càng thêm chứng minh, rời khỏi Khổng Chân, Địch Lạc chỉ là rác rưởi.

Mọi người nhìn thấy trò khôi hài này thật sự là cười đau bụng.

Chuyện làm ăn của Lăng gia không tốt, bởi vì thương hiệu đã hỏng rồi, Lăng gia đang nghĩ tới việc đổi tên thương hiệu.

Đổi tên cũng có nghĩa là làm lại từ đầu, nhưng mảng thực phẩm cạnh tranh rất khốc liệt nha.

Các người đổi tên, có thể lừa được người tiêu dùng, nhưng người trong giới đều biết, vẫn đề phòng Lăng gia.

Chuyện làm ăn này thật sự không có cách nào, Lăng gia chỉ có thể sử dụng dây chuyền sản xuất để gia công cho các thương hiệu khác, cho dù là gia công, mọi người cũng không mấy tin tưởng.

Nếu bỏ thêm chút đồ vào sản phẩm, sau đó lại tung tin ra bên ngoài thì phải làm sao bây giờ?

Không dám đánh cuộc.

Lăng gia thật sự không có mối làm ăn nào, chỉ có thể bán đi, không còn tư liệu sản xuất, Lăng gia chỉ có thể xem như một gia đình giàu có.

Ai có thể ngờ, những video này là tác phẩm của một đứa trẻ và một cái hệ thống.

Lăng gia và Phong gia là đả kích lớn nhất đối với Khổng Chân, cũng gặp phải thế lực thần bí tới đả kích.

Một đứa trẻ lại nắm trong tay lực lượng đả kích mạnh nhất, là một chuyện vô cùng khủng bố, chỉ vì không đưa tiền cấp dưỡng, cũng là bởi vì các người có tiền mà bắt nạt mẹ tôi, vậy mọi người đừng có tiền nữa.

Kẻ mạnh nhất có năng lực này.

Hệ thống lên tiếng nói: “Bảo bảo, tạm thời chưa thể quay về không gian hệ thống, có thể trực tiếp truyền đến thế giới tiếp theo hay không?”

Nam Chi có chút nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”

Hệ thống giải thích nói: “Không gian hệ thống thăng cấp, chờ ngươi trở về sẽ nhìn thấy một không gian hệ thống khác.”

Nam Chi kinh ngạc: “Trông sẽ như thế nào, ngươi có đến không gian hệ thống không?”

Hệ thống trầm mặc một hồi: “Ngươi muốn gặp ta tới vậy sao?”

Nam Chi điên cuồng gật đầu, “Đúng rồi, vô cùng tò mò, ta cảm thấy ca ca sẽ làm một người rất dịu dàng, cũng rất đẹp.”

Hệ thống phủ định: “Không phải, trông ta rất xấu.”

Nam Chi không kịp phản ứng, sửng sốt một lát mới nói: “Vậy ca ca là người có tâm hồn đẹp nhất.”

Hệ thống:……

Đúng là tìm mọi cách cứu vớt lòng tự trọng cho ta.



Cảm ơn ngươi.

Rời khỏi thế giới này, Nam Chi trực tiếp tiến vào thế giới tiếp theo.

Chờ tới khi Nam Chi hồi phục lại tinh thần, thì phát hiện mình đang ngồi bên mép giường, tựa đầu vào mép giường, đã tê rần, Nam Chi phủi tay, nhìn thấy cánh tay mình có chút dài ra.

Nam Chi nhìn kỹ tay mình, thon dài, nhưng cũng rất thô ráp, còn nứt nẻ, khó có thể tưởng tượng được đây là tay của một một cô bé.

Y, lần này cô đã là một thiếu niên rồi sao?

Là một cô nương?

Cô lại sờ sờ tóc mình, xoăn xoăn, nhưng cũng rất dài, có vẻ như cũng không được chăm sóc tốt cho lắm.

Trong lòng Nam Chi wow một tiếng, cảm thấy thật mới lạ, vậy mà ta đã trưởng thành rồi, từ một đứa trẻ lớn lên như vậy, Nam Chi cảm thấy cực kỳ mới lạ.

Nhưng nhìn thấy bàn tay như vậy, Nam Chi lại sợ mình biến thành một bà lão, cô sờ sờ mặt, còn tốt, làn da săn chắc, hẳn không phải là bà lão.

Nam Chi nhìn quần áo trên người, lại là tới thế giới cổ đại, quần áo trên người không có gì đặc biệt, rất thô ráp.

Lại nhìn cách bài trí trong phòng, rất đơn giản, ánh sáng lờ mờ, tất cả đều thể hiện sự nghèo khó của nhà này.

Tim Nam Chi đập thình thịch, chẳng lẽ lại phải đói bụng nữa sao?

Không muốn đói bụng.

Nam tử trên giường vẫn còn trẻ, nước da trắng bệch, nhưng hai má lại đỏ bừng vì bệnh, rõ ràng là đang phát sốt.

Nam Chi sờ trán hắn, nóng quá nha, nóng như vậy sẽ khiến đầu óc bị cháy hỏng mất.

Nam Chi vắt chiếc khăn từ trong chậu bên mép giường, đắp lên trán hắn.

Nam Chi hỏi: “Ca ca, ca ca người này là ai nha?”

Có phải là anh trai của nguyên chủ không?

Hệ thống: “Hắn là chồng của ngươi.”

Nam Chi:……

Ta lại kết hôn rồi?!

Nhưng hình như chồng của ta sắp chết rồi?

Nam Chi gãi đầu, ta sắp trở thành quả phụ sao?

Ở thời hiện đại thì không sao, nhưng Nam Chi đã từng sống ở thời cổ đại, biết quả phụ thời cổ đại phải trải qua rất nhiều khó khăn.



Gặp được triều đại được khai sáng, khuyến khích quả phụ tái giá, quả phụ đã có con lại càng có thể gả tốt.

Cũng không biết ở thế giới này quả phụ có được như thế hay không.

Nam Chi đã nghĩ tới việc trở thành quả phụ, hệ thống có chút cạn lời.

Hệ thống kể cốt truyện cho Nam Chi nghe.

Hương Châu là một cô con dâu được nuôi từ bé để xung hỉ, bị cha mẹ bán tới Thẩm gia.

Trưởng tôn của Thẩm gia bị bệnh, vẫn luôn không có chuyển biến tốt, tất cả mọi người đều nói hắn sẽ chết yểu, đây chính là trưởng tôn của Thẩm gia nha, là nam hài duy nhất.

Khi đó, lão nhị và lão tam của thế hệ trước vẫn còn chưa cưới vợ, Thẩm Gia Văn là cháu trai duy nhất trong nhà, bất kể thế nào Thẩm gia cũng phải giữ được Thẩm Gia Văn sống sót.

Dưới lời khuyên của một bà đồng, Thẩm Gia Văn còn nhỏ đã thành thân, chính là xung hỉ.

Sau khi thành thân, bệnh tình của Thẩm Gia Văn không thể chữa khỏi hoàn toàn, nhưng đã có thể sinh hoạt như một người bình thường, chẳng qua là không thể làm việc nặng.

Mà Thẩm Gia Văn cũng có năng khiếu đọc sách, vì thế Thẩm gia đưa Thẩm Gia Văn đi đọc sách, biết chữ rồi, về sau có làm một cái tiên sinh cũng tốt hơn là làm ruộng.

Tiểu tân nương Hương Châu là công thần, Thẩm gia đối xử với nàng còn tính là tốt, còn tốt hơn cuộc sống khi còn ở nhà, ít nhất Thẩm gia cũng không để nàng bị đói.

Thẩm Gia Văn trở thành người đọc sách, đã là đồng sinh, chờ tới khi thi đỗ tú tài, sẽ được coi là người trong giới hàn lâm.

Nhưng ở đời mưa gió thất thường, người có phúc có họa, ở thời điểm Thẩm gia đang ôm mộng đẹp, lại có người tới báo với Thẩm gia, Thẩm Gia Văn ở học viện bị rơi xuống nước, bảo người Thẩm gia tới đưa Thẩm Gia Văn về chữa trị.

Thẩm Gia Văn rơi xuống nước sốt cao mãi không tỉnh, chờ tới khi tỉnh lại, Thẩm Gia Văn đã là một người khác.

Đổi thành một người đàn ông có tư duy hiện đại, cải thiện hoàn cảnh bần cùng trong nhà, nhiều ý tưởng kiếm tiền ùn ùn xuất hiện, cũng kết giao với nhiều người giàu có quyền lực, thu hút rất nhiều nữ tử mỹ lệ.

Có rất nhiều người muốn gả con gái cho Thẩm Gia Văn.

Thẩm Gia Văn đều nói mình đã có vợ, một đường khoa khảo tới kỳ thi đình, hoàng đế vô cùng tán thưởng tài hoa của Thẩm Gia Văn, muốn gả công chúa cho Thẩm Gia Văn.

Thẩm Gia Văn tới từ thời hiện đại, biết rất rõ một điều, đó là tuổi trẻ không biết mùi cơm mềm, là phí hoài thanh xuân, chỉ cần có thể nắm được phú bà, chỉ sau một đêm đã có thể ở trong biệt thự.

Hơn nữa đây là xã hội phong kiến, hoàng đế chính là ông chủ, hắn vất vả đọc sách là vì muốn bán mình cho hoàng gia, nhưng nếu hoàng đế không cần hắn, mọi dã tâm của hắn sẽ không thể thực hiện được.

Thẩm Gia Văn biết không thể từ chối hoàng đế, nhưng vẫn nói ra chuyện trong nhà đã có một người vợ, người nhà đã cưới cho hắn khi còn nhỏ, không thể bỏ, nếu bỏ, chính là đẩy nàng tới chỗ chết.

Hương Châu không còn người nhà, Thẩm Gia Văn biết chuyện này.

Hoàng đế nghe xong, không thèm để ý mà nói, có thể giữ người vợ cũ này lại làm thiếp.

Hoàng đế là cha, đương nhiên con gái hắn không thể làm thiếp được, nữ nhi hoàng gia, không chịu nổi sự mất mặt này.

Thẩm Gia Văn trở thành con rể của hoàng đế, có thể phát huy được hết tài năng của mình, có hoàng đế ủng hộ, hắn nhanh chóng trở nên nổi bật vô song.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.