Edit: Kim
Nam Chi kéo giỏ trái cây đưa trái cây cho Phong Vân Đình, “Cha ăn đi.”
Mày cảm thấy tao có tâm trạng ăn sao, Phong Vân Đình không muốn, Nam Chi lại tự mình răng rắc ăn.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh, không có ai nói chuyện, rõ ràng là những người gần gũi nhất, bây giờ đã tới nông nỗi không còn gì để nói.
Một lát sau, Khổng Chân nói với Nam Chi: “Cha cũng nhìn thấy rồi, chúng ta về nhà thôi.”
Nam Chi lập tức cười hì hì: “Vâng mẹ.” Lại quay đầu lại nói với cha: “Cha ơi, bọn họ đều nói cha không còn tiền, có đúng không cha?”
Không có tiền còn có thể ở trong phòng bệnh tốt như vậy sao?
Phong Vân Đình lạnh lùng mà nhìn Nam Chi, “Làm sao, tao không có tiền, mày cho rằng bây giờ tao dễ bắt nạt lắm à?”
Nam Chi không gật đầu, cũng không lắc đầu, một lúc sau mới nói: “Không có tiền cũng tốt, không có tiền, cha sẽ không thể bắt nạt mẹ, cha có tiền, có thể tùy ý bắt nạt mẹ, bất luận mẹ có nói cái gì cũng vô dụng.”
“Cha đã không còn tiền, người khác cũng không nghe lời cha nói, tùy ý bắt nạt cha.”
“Cha, cái này con biết, có người đã dạy con, đây gọi là làm giàu bất nhân.”
“Cút……” Cảm xúc đè nén của Phong Vân Đình cuối cùng cũng bộc phát ra trước lời nói của đứa trẻ.
“Không tới lượt mày dạy dỗ tao.” Hắn đập vỡ hết hoa và bình nước để trên đầu giường, khiến các mảnh vỡ vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3557773/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.