Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

“Bang, bang, bang……”

Từng giọt nước mắt ấm áp của Lăng Kiều rơi xuống mu bàn tay của Phong Vân Đình, lại giống như nện xuống tim hắn, nóng bỏng như dung nham, đến mức trái tim Phong Vân Đình co rúm lại.

Giọng Phong Vân Đình đặc biệt dịu dàng, “Tôi không sao, em đừng khóc, không phải sợ.”

Lăng Kiều không nói lời nào, vẫn khóc, tiếng khóc của cô làm toàn thân Phong Vân Đình đau đớn, trong phòng bệnh, ngoại trừ Lăng Kiều, cũng không còn ai khác.

Ánh mắt của Phong Vân Đình càng sâu thẳm hơn, con người phải bệnh một lần, mới biết được người cuối cùng ở bên cạnh mình là ai.

Quả nhiên, quả nhiên Lăng Kiều khác với những người phụ nữ khác, Phong Vân Đình cảm thấy mình càng thêm yêu Lăng Kiều, Lăng Kiều muốn cái gì đều có thể cho cô, muốn hái sao, hái mặt trăng xuống cho cô.

Nhìn thấy ánh mắt thâm tình của Phong Vân Đình, Lăng Kiều mím môi, lui về phía sau hai bước, vẻ mặt vô cùng thống khổ, “Anh Vân Đình, tôi thật sự xin lỗi anh, xin lỗi, Lăng gia làm chuyện có lỗi với anh.”

“Bất luận anh có làm gì tôi, tôi đều không trách anh, anh mắng tôi đi.”

Lúc này Phong Vân Đình còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, ôn nhu nói: “Sao có thể, sao tôi có thể trách em được, bất luận xảy ra chuyện gì, tôi đều không trách em.”

Lăng Kiều lộ ra vẻ mặt vừa vui mừng lại vừa thấp thỏm, đi báo cho bác sĩ, sau đó ngồi ở ghế sô pha không nói lời nào, bộ dạng yếu đuối u sầu, khiến trái tim người nhìn thấy nhũn ra, muốn làm cô vui.

Bác sĩ kiểm tra cho Phong Vân Đình một phen, nói không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn phải nằm lại bệnh viện theo dõi một tuần.

Phong Vân Đình tất nhiên là đồng ý, sau đó hỏi: “Đứa trẻ đi cùng tôi đâu rồi?”

Bác sĩ nói: “Con gái anh bị thương nhẹ, đã được mẹ đưa về rồi.”

Phong Vân Đình thở phào nhẹ nhõm một hơi, đứa trẻ không sao là được rồi, nếu làm sao, chỉ sợ người đàn bà Khổng Chân kia sẽ nổi điên.

Biết Phong Vân Đình đã tỉnh, cảnh sát bên kia lập tức phái người tới, hai cảnh sát mặc cảnh phục chỉnh tề xuất hiện ở phòng bệnh, Phong Vân Đình sững sờ một chút, ngay sau đó ý thức được chuyện gì đã xảy ra.

Hắn lập tức nhìn về phía Lăng Kiều, Lăng Kiều mím môi, nước mắt trào ra, cô mấp máy môi, thầm nói một câu xin lỗi.

Vẻ mặt Phong Vân Đình trở nên nghiêm túc, khó trách, khó trách khi hắn tỉnh lại, cô lại làm ra cử chỉ như vậy.

Tuy biết Lăng gia báo cảnh sát, nhưng Phong Vân Đình vẫn không ngờ, Lăng gia lại làm xuất sắc tới như vậy, đổ hết mọi chuyện lên đầu hắn.

Là đấu đá thương nghiệp.

Bây giờ cư dân mạng còn đang xem tuồng, những cuộc chiến kinh doanh giả tạo, hoạch định chiến lược và trò chơi tâm lý.



Cuộc chiến thương nghiệp chân thật, báo cáo, vu khống đối thủ trên mạng, đấu đá văng nước miếng.

Phong Vân Đình rất bình tĩnh giải thích với cảnh sát, chuyện này không phải do hắn làm, nhưng cảnh sát nói đã xác định được địa chỉ IP.

Địa chỉ ban đầu là địa chỉ biệt thự của Phong Vân Đình, Phong Vân Đình không thể phủ nhận.

Phong Vân Đình không nhịn được nói: “Có thể làm giả hay không?”

Cảnh sát nói: “Cái địa chỉ này đã được ngụy trang mấy vòng, sau khi giải mã, địa chỉ thật chính là nhà của anh.”

Phong Vân Đình:……

Con mẹ nó!

Thật sự phục rồi!

Vấn đề là ông đây không làm!

Nhưng bằng chứng đều ở đây, Phong Vân Đình oan uổng muốn chết.

Sau khi cảnh sát đi rồi, luật sư pháp lý của công ty đã đến, nói rằng công ty đã nhận được thư của luật sư.

Phong Vân Đình lại liếc nhìn Lăng Kiều, Lăng Kiều cúi đầu không nói gì, toàn thân được bao bọc trong hơi thở trầm thấp.

Nhìn rất lạc lõng lại đau lòng.

Đầu Phong Vân Đình kêu ong ong, vốn dĩ đã đau đầu, bị cảnh sát thẩm vấn một hồi, phải suy nghĩ rất lâu trước khi lên tiếng, bây giờ lại là Lăng gia tố cáo chuyện của hắn.

Phong Vân Đình chỉ nói: “Chuyện này anh tự xem mà xử lý đi.”

Luật sư nhìn thoáng qua Phong Vân Đình, cũng lén lút nhìn Lăng Kiều, biết Phong Vân Đình không muốn nói chuyện này trước mặt Lăng Kiều, lập tức cầm văn kiện cáo biệt mà đi rồi.

Trong phòng bệnh chỉ còn có hai người là Phong Vân Đình và Lăng Kiều, không ai lên tiếng, yên tĩnh đến mức ngột ngạt không thở nổi.

Lăng Kiều hốt hoảng đứng lên, lắp bắp, giọng nói nghẹn ngào: “Tôi, tôi, đi trước, anh, anh nghỉ ngơi đi.”

“Chờ một chút.” Phong Vân Đình gọi Lăng Kiều đã đi tới cửa, “Em, em có biết không?”

Lăng Kiều mím môi, một lúc sau nói: “Sau khi anh xảy ra chuyện, tôi vẫn luôn ở bệnh viện, cũng vừa mới lên mạng biết được chuyện này.”

“Phong Vân Đình, thật xin lỗi, Lăng gia làm như vậy là có lỗi với anh.” Lăng Kiều xin lỗi, vẻ mặt buồn bã lại bất lực, trong mắt còn nhiều lời chưa nói hết, trông vô cùng thẫn thờ.

Phong Vân Đình nhất thời không biết phải nói cái gì, hắn chán ghét thống hận hành vi của Lăng gia, nhưng nhìn thấy bộ dạng vô cùng đáng thương, khó xử của Lăng Kiều, trong lòng Phong Vân Đình lại giằng co, vô cùng căm ghét Lăng gia.



Phong Vân Đình không còn gì để nói, chỉ nói: “Em chăm sóc tôi vất vả, trở về nghỉ ngơi cho tốt đi.”

Lăng Kiều u oán mà nhìn Phong Vân Đình, rưng rưng nước mắt, cuối cùng gật đầu, “Tôi biết rồi, anh nghỉ ngơi cho tốt đi, tôi về.”

Xoay người, sắc mặt Lăng Kiều có chút khó coi, thời điểm Phong Vân Đình nói đến chuyện này, cũng không có nói chuyện này không liên quan đến cô, hơn nữa thái độ cũng trở nên xa lạ đi không ít.

Nói đến cùng, vẫn oán hận cô.

Nhưng mà đây cũng là chuyện tốt, Phong Vân Đình gặp phải chuyện không vui này, nhưng cũng không lập tức đuổi cô đi, chỉ đối xử vô cùng lạnh lùng với cô.

So với Khổng Chân, thái độ của Phong Vân Đình đối với cô tốt hơn rất nhiều.

Lăng Kiều vừa đi, sắc mặt của Phong Vân Đình lập tức trở nên nghiêm túc, ngón tay hắn vuốt màn hình, cuối cùng gọi luật sư của bộ phận pháp lý: “Kéo dài vụ kiện với Lăng gia, tận lực kéo dài.”

Kéo dài tới khi không còn ai chú ý tới việc này, bây giờ mọi người đang vui vẻ xem náo nhiệt, nhưng thời gian dài, ai sẽ còn để ý đâu.

Phong Vân Đình cũng khiến mọi người tập trung vào vấn đề an toàn thực phẩm của Lăng gia, lơ là những chuyện khác.

Lăng gia luôn thích thao túng dư luận, cũng sản xuất ra rất nhiều món ăn nổi tiếng trên mạng, còn có Lăng Kiều rất giỏi chơi đùa với dư luận.

Nhưng chỉ có các người biết chơi thôi sao?

Mọi người trầm mê trong cuộc chiến thương nghiệp, nhưng cũng có một số người nói, Phong tổng cũng coi như là làm việc tốt, sản phẩm của Lăng gia thật sự có vấn đề, mới có thể bị người ta nắm được nhược điểm.

Hành vi của Phong Vân Đình không thể nói là rất cao thượng, nhưng vấn đề an toàn thực phẩm của Lăng gia lại càng lớn hơn, đây chính là đồ ăn, có thêm chất gây ung thư, loại hành vi này hẳn là đáng khinh bỉ hơn.

Còn hy vọng các cơ quan chức năng xem xét kỹ hơn về sản phẩm của thương hiệu này.

Đem lực chú ý đánh về phía an toàn thực phẩm.

Tiếng hô rất lớn, như là có rất nhiều người nói như vậy.

Rõ ràng là có người đang quạt gió thêm củi.

Đánh tới đánh lui, vô cùng kích thích.

Coi internet trở thành chiến trường, giết người không thấy máu.

Lăng Hàng tức giận muốn chết, sau khi Phong Vân Đình tỉnh lại, dư luận đã loạn cả lên.

Hơn nữa, dư luận còn khiến cơ quan chức năng tới kiểm tra Lăng gia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.