Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Thời điểm xe sắp đâm tới, Nam Chi dưới sự nhắc nhở của hệ thống ca ca, lập tức từ trên ghế xe trượt xuống, cuộn tròn ôm lấy đầu.

Bởi vậy Nam Chi mới không bị tổn hại gì, nhưng Phong Vân Đình lại nghiêm trọng hơn nhiều.

Nam Chi chột dạ, bởi vì đây là cốt truyện giết, cô phải chết, nhưng Phong Vân Đình thì không.

Khụ khụ……

“Nhan Nhan……” Khổng Chân thật cẩn thận nhìn đứa trẻ, thậm chí còn không dám ôm cô.

Nam Chi ôm mẹ, “Mẹ, con không sao.” Nhưng cha thì không như vậy.

“Không sao là tốt, không sao là tốt.” Khổng Chân hoàn toàn không hỏi tình hình của Phong Vân Đình thế nào, mà là đưa đứa trẻ đi làm đủ các loại kiểm tra.

Phong Vân Đình xảy ra tai nạn xe cộ, người Phong gia đến, Lăng Kiều và Lăng Hàng cũng đến.

Sắc mặt của Lăng Hàng cũng khó coi giống như chính mình xảy ra tai nạn xe cộ, Lăng gia bên này còn đang chờ kết quả từ Phong Vân Đình, kết quả Phong Vân Đình lại xảy ra tai nạn xe cộ.

Cũng không biết có nghiêm trọng hay không, có chết không, có trở thành người thực vật không.

Lăng Hàng chỉ hy vọng Phong Vân Đình còn ý thức, có thể xử lý công việc.

Con mẹ nó, hay là báo cảnh sát đi, giảm bớt chút áp lực của Lăng gia.

So với sự không chắc chắn của những người khác, Lăng Kiều lại tương đối bình tĩnh, tốt xấu gì Phong Vân Đình cũng là vai chính, đoán chừng sẽ không có vấn đề gì lớn.

Quả nhiên, tay chân Phong Vân Đình không xảy ra chuyện gì, nhưng não bị tổn thương nghiêm trọng, có lẽ sẽ hôn mê một thời gian.

Đầu Phong Vân Đình bị quấn lại như một xác ướp, được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.

Nam Chi nhìn một lần cũng không dám nhìn lần thứ hai.

Chột dạ!

Cha mẹ Phong Vân Đình nhàn nhạt nhìn hai mẹ con Khổng Chân, cho dù đứa nhỏ này là cháu gái của bọn họ, nhưng cũng không có nửa điểm thân cận.

Mọi người tập trung quanh phòng bệnh của Phong Vân Đình.

Nam Chi nói với Khổng Chân: “Mẹ, chúng ta về đi.”

Khổng Chân gật đầu, nói với cha mẹ Phong Vân Đình một tiếng, bọn họ không thèm để ý phất phất tay.

Lúc này Khổng Chân mới đưa đứa trẻ đi rồi, mẹ Phong nhìn bóng lưng của Khổng Chân, oán trách nói: “Quả nhiên là người phụ nữ thực dụng, bây giờ nhìn thấy người bị thương, vội vàng bỏ chạy.”



Người phụ nữ như vậy, ở thời điểm nghèo túng, sẽ lập tức bỏ chạy, có thể cùng hưởng phú quý, không thể chia hoạn nạn.

Đặc biệt là còn không biết liêm sỉ sinh ra đứa trẻ, muốn lợi dụng đứa trẻ để gả vào hào môn, đây là thủ đoạn mà con hát thích sử dụng nhất.

Vừa nhìn đã cảm thấy đen đủi.

Nhưng nếu Khổng Chân ở lại nơi này, người nhìn sẽ càng cảm thấy đen đủi.

Thái độ của mẹ Phong đối với Lăng Kiều tốt hơn nhiều, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Bây giờ trên mạng đang lan truyền thông tin thực phẩm của Lăng gia có vấn đề, giá cổ phiếu giảm mạnh, nếu không xử lý tốt, thực lực của Lăng gia sẽ tụt dốc đi nhiều.

Lăng Kiều cảm nhận được sự thờ ơ và khinh thường của mẹ Phong, sắc mặt rất khó coi.

Lúc này, cô sâu sắc cảm nhận được, Lăng gia vô cùng quan trọng đối với cô, nếu không có Lăng gia, cô cũng không có căn cơ, cuộc sống hạnh phúc của cô đều phải dựa vào Lăng gia.

Lăng Hàng kéo em gái sang một bên, nói với Lăng Kiều: “Anh muốn báo cảnh sát.”

Đây là thừa dịp Phong Vân Đình chưa tỉnh lại, thật sự báo cảnh sát sao?

Không riêng gì muốn báo cảnh sát, mà còn phải thay đổi chủ đề trên mạng.

Nếu thật sự làm như vậy, nếu thật sự làm xong, chờ tới khi Phong Vân Đình tỉnh lại, sẽ là đấu đến không chết không ngừng.

Lăng Kiều vẫn có chút sợ hãi vai chính, phải biết rằng vai chính có hào quang nhân vật chính, nếu không thể khiến Phong Vân Đình chết, vậy chỉ có thể bị Phong Vân Đình giết chết.

Quả nhiên cốt truyện vẫn đi theo quán tính.

Bây giờ đắc tội Phong Vân Đình, sau lưng đâm một nhát đao, chờ tới khi Phong Vân Đình tỉnh lại, với tính tình có thù tất báo của hắn, chẳng phải Lăng gia sẽ rơi vào kết cục trong sách sao?

Vụ tai nạn xe cộ này đến thật đúng lúc…….

Chẳng lẽ vì vụ tai nạn này, Phong Vân Đình lại muốn ở bên Khổng Chân sao?

Bây giờ Phong Vân Đình đang bị thương, Khổng Chân tới đây chăm sóc hắn, mối quan hệ của hai người nóng lên.

Mà cô cũng chỉ có thể tới chăm sóc Phong Vân Đình, nhưng sau khi Phong Vân Đình tỉnh lại thì sao?

Biết được hành động của Lăng gia, nhất định sẽ nổi giận, cho dù cô có chăm sóc, Phong Vân Đình cũng không để trong lòng.

Lăng Kiều không nhịn được nói: “Hay là chờ hắn tỉnh lại đã rồi nói sau.”

Lăng Hàng xoay tròn tại chỗ hai vòng, nhíu mày, vẻ mặt âm hiểm, “Chẳng lẽ em vì một người đàn ông mà vứt bỏ Lăng gia sao?”



Lăng Hàng nhìn về phía em gái mình, không phải là không biết Lăng Kiều thích Phong Vân Đình, nhưng bây giờ, đầu óc không tỉnh táo như vậy, trong não chỉ có tình yêu chính là tai họa.

Lăng Kiều hỏi: “Tình hình nhà chúng ta bây giờ đã nghiêm trọng đến mức đó rồi sao, sốt ruột đến mức không thể chờ Phong Vân Đình tỉnh lại?”

Trong lòng Lăng Kiều rất khổ sở!

Cô không thèm để ý đến việc mình và Phong Vân Đình có tương lai hay không, người thích Phong Vân Đình là đại tiểu thư Lăng Kiều, không phải là cô.

Cô biết Phong Vân Đình mang thù như thế nào, làm như vậy, sẽ khiến Phong Vân Đinh ghi hận trong lòng, sẽ chỉ gây hại cho Lăng gia.

Lăng Hàng có chút nôn nóng nói: “Em có biết, trong đầu người bình thường chỉ có mấy chữ ‘gây ung thư’, ‘gây ung thư’, giải thích cũng vô dụng.”

Giống như bột ngọt gây ung thư, nhưng bột ngọt sao có thể gây ung thư, nguyên liệu chỉ có lương thực, ngay cả nước cốt gà tốt cho sức khỏe cũng có bột ngọt trong đó, thậm chí còn có nhiều chất phụ gia hơn bột ngọt.

Nhưng thế thì sao, mọi người chỉ biết trong thứ này có chất gây ung thư.

Cũng không biết khi nào Phong Vân Đình mới tỉnh lại, Lăng gia không thể chờ được.

Một chiêu này của Phong Vân Đình thật sự quá độc.

Lăng Kiều nói: “Phong Vân Đình sẽ không sao, sẽ sớm tỉnh lại, chờ một chút thôi, bây giờ Lăng gia vẫn còn có thể chống đỡ một chút, không thể kết thù với Phong Vân Đình được.”

“Anh, em không phải vì Phong Vân Đình, mà là vì Lăng gia, nếu Lăng gia thật sự xảy ra chuyện gì, còn có thể nhờ Phong Vân Đình giúp đỡ, nhưng nếu đắc tội với Phong Vân Đình, anh cũng biết Phong Vân Đình là người thế nào rồi đấy.”

Lăng Hàng lau mặt một phen, ngồi xuống nền gạch trong hoa viên, lấy điếu thuốc ra châm lửa, khuôn mặt mờ ảo trong làn khói.

Hắn lấy di động ra gọi điện thoại, hỏi hacker hướng gió trên mạng như thế nào.

Bên kia đáp lại nói: “Ông chủ, có rất nhiều blogger đã mua sản phẩm của công ty mang đi đo lường, có mấy bản kiểm nghiệm xảy ra vấn đề, tôi đã xóa bỏ những video đó, nhưng có rất nhiều blogger cũng làm theo.”

“Vì muốn thu hút lượng truy cập, mỗi một tiêu đề đều phóng đại, kinh khủng hơn.”

Mọi người lướt qua đều click vào nhìn một cái.

“Có một số blogger tương đối nhiều fans, ông chủ, anh cần phải nói chuyện với bọn họ.”

Lúc trước Lăng Hàng nói người tiêu dùng có thể mang sản phẩm đi đo lường, bởi vì phí đo lường rất đắt, nhưng đã xem nhẹ một nhóm người, có chính là các blogger.

Chỉ cần có lượt xem là có thể kiếm tiền, cơ hội tăng độ nổi tiếng, quảng bá miễn phí như vậy tội gì không làm, nếu thật sự kiểm tra ra vấn đề, còn có thể kiếm được một chút tiền.

Nếu sản phẩm của Lăng gia không có vấn đề, đăng những đoạn video kia cũng là làm chuyện tốt, có thể chứng minh Lăng gia trong sạch, nhưng nếu kiểm tra ra cái gì, chính là vấn đề lớn.

Người bên kia do dự nói: “Ông chủ, em gái anh vì bảo vệ sản phẩm, đã gây ra một số nghi ngờ.”

Lăng Hàng nhìn về phía Lăng Kiều, “Nhìn thấy không, tất cả bọn họ đều là linh cẩu, muốn bao vây lấy chúng ta cắn xé, nuốt xuống bụng, đẩy chúng ta xuống địa ngục.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.