Edit: Kim
Người giống như Uông Chính, giống như tồn tại của ma quỷ.
Không thể chọn.
Bây giờ Khổng Chân đã cô đơn, bị Phong Vân Đình vứt bỏ, Uông Chính lại thò ra.
Khổng Chân hận Uông Chính muốn chết, cô nói với cảnh sát, có thể Uông Chính là người đứng đằng sau sự việc này.
Trương Lương lại mỉm cười, vẻ mặt không chút do dự nói: “Việc này không liên quan tới người khác, là một mình tôi làm.”
Tra được tới đây, lại không thể tra tiếp được nữa, rốt cuộc đã có người nhận tội, hơn nữa cũng không có chứng cứ chứng minh có ngươi sai Trương Lương làm.
Uông Chính bị gọi tới đồn cảnh sát, thái độ rất kiêu ngạo, tuổi tác của hắn cũng không tính là lớn, nhưng dưới mắt lại có quầng thâm, cho cảm giác thận hư, toàn thân hư nhược, tỏa ra một mùi hương khó tả.
Giống như mùi trầm mê trong tình dục, làm người ta có cảm giác buồn nôn.
Ra khỏi đồn cảnh sát, Uông Chính cười tủm tỉm nói với Khổng Chân: “Bây giờ Phong Vân Đình không cần cô, thế nào, đi theo tôi đi, cô nhìn cô xem, trung thành tận tâm với Phong Vân Đình, một mực chướng mắt những người khác, nhưng Phong Vân Đình đối xử với cô như thế nào.”
“Đừng ngu ngốc nữa, bây giờ cô rất thảm hại nha, còn cao ngạo cái gì?”
Khổng Chân nhìn Uông Chính, điều kiện trong nhà Uông Chính không tồi, bằng không cũng không thể không ngừng săn mỹ nữ trong giới giải trí mà không có chuyện gì xảy ra, đã có gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3544623/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.