Long Khuyết chỉ vào Long Tuy, “Hắn đâm Diêu Xu thành một cái sàng.”
Đối mặt với sự lên án, Long Tuy lạnh lùng nói: “Ta là đang giúp nàng, thành toàn tâm nguyện của nàng, giúp nàng giải thoát.”
Long Khuyết tức giận bật cười, “Ngươi giảo biện.”
Long Tuy nói: “Người giết chết nàng là ngươi, ngươi đâm một nhát dao vào trong tim nàng, khiến tâm nàng đã chết, mà ta, cùng lắm là giúp nàng giải thoát mà thôi, nhìn máu chảy đầm đìa, nhưng ngươi mới là người ra đòn chí mạng.”
“Long Khuyết, ngươi đúng là một kẻ nhát gan, ngươi căn bản không dám thừa nhận, là ngươi giết Diêu Xu.”
Long Khuyết cười ha hả, “Ta có gì mà không dám thừa nhận, ta chính là không yêu Diêu Xu, ta hoàn toàn không có quan hệ gì với nàng ta, tự nàng ta nghĩ không thông, nhất quyết muốn chết, có liên quan gì đến ta.”
Long Tuy nhìn Nam Chi nói: “Ngươi nghe đi, hắn đang nói tiếng người sao?”
Nam Chi: “Hắn nói tiếng yêu.”
Long Khuyết luôn nói Diêu Xu là người phàm, là một con kiến, căn bản không thèm để ý tới cái chết của một con kiến.
Đầu nhỏ của cô, đã bị những lời này làm cho bối rối.
Long Tuy mỉm cười, khoan dung nhìn Nam Chi nói: “Hắn không hề khoan dung với kẻ yếu, Yêu Hậu, nếu không phải ngươi có thực lực, trong mắt hắn, vận mệnh của ngươi sẽ rất bi thảm, so với Diêu Xu, ngươi sẽ còn thảm hại hơn.”
Nam Chi wow một tiếng, “Ngươi nói đúng rồi, cũng không phải sao, thực lực yếu, đến cả Tụ Linh Trận cũng không có.”
Sắc mặt Long Khuyết tức khắc trở nên khó coi, cái Long Tuy này thật biết cách đùa bỡn người, hắn chỉ có thể nói với Nam Chi: “Không được tin lời của loại người này.”
Nam Chi thở dài, “Các ngươi đều không tu luyện sao, hay thích sinh sự?”
Chuyện này có gì mà phải cãi nhau, nếu có ai lừa cô, đánh một trận không phải được rồi sao, dù sao cũng không phải chuyện gì đáng để tức giận.
Bang bang cho ngươi hai quyền, làm ngươi đau.
Yếu thì tấn công liên hoàn, mạnh thì bang bang hai quyền.
Long Khuyết thật sự nghĩ không ra, hỏi Long Tuy: “Rốt cuộc ta có chỗ nào đắc tội với ngươi, mà ngươi cứ luôn nhằm vào ta?”
Bây giờ xem ra, Long Tuy là luôn chống đối hắn, thời điểm bắt đầu là ở bên cạnh Diêu Xu, Diêu Xu không còn, bây giờ lại tới bên cạnh Yên Phi.
Nói không có mục đích, Long Khuyết không tin.
Long Tuy chân thành nói: “Ta không muốn nhằm vào quân thượng ngươi nha, ta chỉ muốn kết bạn với quân hậu mà thôi, chúng ta rất hợp làm bạn.”
Long Khuyết phẫn nộ nói: “Ngươi đang lừa ai vậy, Long Tuy, rốt cuộc ngươi là ai?”
Long Tuy thở dài, “Lai lịch của ta không phải ngươi đã biết rồi sao, như thế nào còn hỏi nữa, quân hậu tin ta.”
Long Tuy quay đầu lại, phát hiện đã không thấy Yêu Hậu đâu, hắn nhướng mày, Mẫu Nhụy nói: “Yêu Hậu đi tu luyện rồi.”
Long Tuy nói: “Vậy ta cũng đi tu luyện.”
“Ngươi đứng lại, không được đi.” Long Khuyết ngăn cản Long Tuy, “Hôm nay, ngươi cần phải đi theo ta.”
Long Tuy nghiêng đầu, nhìn về phía Mẫu Nhụy, hô: “Trưởng lão, cứu ta.”
Long Khuyết bị cử chỉ giả bộ này của hắn ta làm cho ghê tởm, đời này hắn chưa từng gặp ai ghê tởm như vậy.
Mẫu Nhụy không thể không nói với Long Khuyết: “Quân thượng, bây giờ hắn là người của tộc Hoa yêu, mong rằng quân thượng không cần bắt người ở đây.”
Long Khuyết không nhịn được nói: “Các ngươi đây là bảo hổ lột da.”
Mẫu Nhụy chỉ nói: “Quân thượng nói như vậy, chỉ sợ Hổ tộc nghe được sẽ không vui đâu.”
“Long Tuy là quân hậu đưa tới, muốn đưa hắn đi, phải có sự đồng ý của quân hậu.”
Tim Mẫu Nhụy đập loạn, ta thật là lợi hại, ta lại dám nói chuyện như thế này với Yêu Vương.
Thật là sảng khoái!
Long Khuyết hít sâu, nhìn chằm chằm vào Long Tuy một lúc, xoay người đi rồi.
Mẫu Nhụy híp mắt nhìn Long Tuy nói: “Nếu ngươi phản bội quân hậu, ta sẽ khiến ngươi chết rất khó coi.”
Long Tuy nghiêng đầu, thậm chí có chút ngây thơ nói: “Làm sao có thể, làm sao ta có thể phản bội quân hậu được.”
Mẫu Nhụy thấy vậy, ngược lại trong lòng cảm thấy có chút nặng nề, cái yêu này, nhìn qua rất tà môn.
Long Tuy không thèm để ý tới ánh mắt đánh giá của Mẫu Nhụy, đi vào cung điện, nhìn thấy Nam Chi đang quan sát một cây nấm nhỏ, hắn cũng đi tới ngồi xổm xuống, cùng Nam Chi quan sát, còn nói: “Quân hậu, quân thượng nhìn rất giận ta, như vậy có làm liên lụy tới ngươi hay không?”
Nam Chi quay đầu lại nhìn Long Tuy, nhìn chằm chằm, cũng không nói lời nào, khiến nụ cười trên mặt Long Tuy cũng cứng lại rồi, “Quân Hậu?”
Nam Chi: “Ngươi có thể đừng cười hay không, thời điểm ngươi cười, ta lại muốn nhìn thấy ngươi khóc.”
Long Tuy chậm rãi thu lại nụ cười trên mặt, “Quân hậu nói đùa.”
Nam Chi: “Ta là còn nhỏ, chứ không ngốc, ta biết ngươi tìm ta là có mục đích, nếu ngươi có thù oán gì với Long Khuyết, ngươi tìm Long Khuyết báo thù đi, đừng tìm ta.”
Cô đột nhiên trợn mắt, đánh giá Long Tuy từ trên xuống dưới, như đang nhìn một loại đồ ăn, “Ngươi nói ngươi là giao long, ta đã từng uống máu của giao long trưởng lão, nếu ngươi đúng là giao long, hương vị sẽ không khác biệt lắm, ngươi có thể cho ta uống một chút không?”
Ta cũng đã lâu không được uống trà sữa, đột nhiên lại thèm.
Đặc biệt là trà sữa đẹp mắt như vậy, lại càng thèm.
Long Tuy: “…… Ngươi là muốn uống máu của ta, ta có huyết mạch của Long tộc, không phải giao long.”
Nam Chi lập tức nói: “Ta cũng đã từng uống máu của Long Khuyết, ngươi để ta nếm một ngụm, ta liền biết ngươi có phải là rồng hay không.”
Long Tuy:……
Hắn chậm rãi đứng lên, nói với Nam Chi: “Quân hậu, ta đi tu luyện.”
Nam Chi bĩu môi, khảy cây nấm nhỏ, không vui nói: “Ngươi còn nói sẽ đối xử tốt với ta, có thể vì ta mà làm nhiều chuyện, bây giờ ngay cả một ngụm máu cũng không cho ta uống, hừ.”
Cây nấm nhỏ hùng hùng hổ hổ: “Em gái nhà ngươi, tay ngươi thật là tiện, ta đã mọc trong xó xỉnh rồi, ngươi còn có thể tìm ra ta, khảy ta.”
Nam Chi tát cây nấm nhỏ một cái, “Không được mắng chửi người.”
Nấm nghẹn khuất!
Long Tuy:……
Long Tuy biến mất, biến mất khỏi tộc Hoa yêu, Mẫu Nhụy nói với Nam Chi: “Khách mà ngươi mời đến đã không thấy đâu nữa.”
Nam Chi không thèm để ý nói: “Không thấy tức là đã đi rồi, ngay cả một phần máu cũng không cho ta uống, keo kiệt muốn chết, hắn lúc nào cũng nói Long Khuyết không tốt, nhưng ít nhất Long Khuyết còn cho ta uống máu.”
Máu rồng, chính là đỉnh cấp trà sữa đấy, vô cùng nóng bỏng, uống vào toàn thân đều trở nên nóng rực, rất thoái mái.
Mẫu Nhụy:……
Yêu Vương ở trong mắt ngươi cũng có chút tác dụng như vậy đi?
Mẫu Nhụy lại nở nụ cười, cũng không phản bác Nam Chi, ngược lại là nói tới một chuyện khác, muốn đưa Nam Chi đi xem chuyện làm ăn của tộc Hoa Yêu, để Nam Chi hiểu rõ.
Cho dù sau này Nam Chi có không làm Yêu Hậu gì đó nữa, trở về tộc Hoa yêu, cũng có thể quản lý tộc.
Trước kia, nàng còn muốn mượn danh Yêu Vương, nhưng bây giờ, không cần.
Mẫu Nhụy hỏi Nam Chi, “Yên Phi, ngươi còn muốn làm Yêu Hậu không?”
Nam Chi kinh ngạc nhìn Mẫu Nhụy, nếu Yên Phi tỷ tỷ nghe thấy những lời này, nhất định sẽ rất vui mừng nha!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]