Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Nam Chi hỏi: “Tại sao dì lại không muốn ta làm Yêu Hậu?’

Mẫu Nhụy nói: “Bây giờ nghĩ lại, cái danh Yêu Hậu này cũng không còn gì thú vị, hơn nữa, bây giờ cung Yêu Vương có thêm một đứa trẻ, nhìn thấy sẽ khiến tâm trạng dồn nén.”

Nam Chi nhìn Mẫu Nhụy ân cần, một lần nữa cảm nhận được sự thật tàn khốc, bởi vì yếu, người ta sẽ không để ý tới cảm nhận của ngươi.

Nhưng mạnh, cho dù ngươi có không cần ai để ý, những người khác vẫn thật lòng quan tâm đến ngươi.

Phàm là thiếu, ngay cả thứ ngươi sở hữu, cũng muốn cướp đi.

Phàm là nhiều, vẫn cho ngươi, còn nói càng nhiều càng tốt.

Mẫu Nhụy nhìn Nam Chi trầm mặc, có chút bất an hỏi: “Yên Phi, trong lòng ngươi đang nghĩ gì vậy?”

“Ta cũng không quyết định thay ngươi, chỉ là nghĩ, ngươi vẫn còn là một đứa trẻ, bây giờ cung Yêu Vương đã có thêm một đứa trẻ, chuyện này gọi là gì.”

Nam Chi chỉ nói: “Để sau rồi nói.”

Mẫu Nhụy đánh giá sắc mặt của đứa trẻ, thấy cô không muốn nói, cũng không nói nữa.

Hệ thống lên tiếng: “Nhiệm vụ hoàn thành, có muốn rời khỏi thế giới hay không?”

Nam Chi gật đầu: “Rời đi.”

Nam Chi lại hỏi: “Ca ca, ca ca, thực lực ta tu luyện được ở thế giới này, có thể mang theo không?”

Hệ thống: “Không thể.”

“Ồ……” Nam Chi rất thất vọng, “Tại sao lại không thể?”

Hệ thống giải thích nói: “Bởi vì không thể mang thân thể này đi, đây là thân thể của người khác, hơn nữa, không phải thế giới nào cũng có thể tu luyện.”

Nam Chi vẫn rất mất mát mà ồ một cái, ta rất thích uống trà sữa.

Sau này sẽ không thể uống trà sữa nữa.

Thật hâm mộ Yên Phi tỷ tỷ nha!

Nam Chi đột nhiên nói với hệ thống: “Ca ca, ca ca, đợi một chút.” Để ta uống thêm một ngụm trà sữa, sau này ta sẽ không có trà sữa để uống nữa.

Hệ thống:……

Ngươi không có chút gánh nặng tâm lý nào sao?

Hệ thống: “Được.”

Nam Chi vội vàng trở về cung Yêu Vương, nhìn thấy Long Khuyết, liền đánh vào đầu hắn, Long Khuyết lùi lại phía sau hai bước, còn chưa kịp nói gì, đã bị trói lại, nhụy hoa và bộ rễ trực tiếp đâm vào cơ thể Long Khuyết, bắt đầu lộc cộc lộc cộc uống trà sữa.

Long Khuyết:……

Con mẹ nó?



Lão tử là bình máu của ngươi sao, không có việc gì liền tới uống một ngụm.

“Cách……”

Nam Chi ợ lên một cái, nấc một cái máu còn muốn trào ra bên ngoài, sắc mặt Long Khuyết đã hơi tái nhợt, hắn không nhịn được mà lớn tiếng quát: “Ngươi làm gì vậy?”

Cái nha đầu chết tiệt này lại bị Long Tuy kích thích tới đối phó hắn sao?

Mấy nữ nhân này đều ngu ngốc như vậy sao?

Trong lòng Long Khuyết bây giờ, giống hệt mấy nữ nhân kinh thường nam nhân không biết gì về mấy ả kỹ nữ trà xanh.

Cái gì hắn cũng biết, nhưng nói ra, người khác lại không tin, đúng là bực bội.

Một cái Diêu Xu đã bị lừa tới mức què quặt, trực tiếp tự sát.

Bây giờ thì sao, cái nha đầu quỷ này không tự làm tổn thương chính mình, liền tới làm tổn thương hắn.

Nam Chi xua tay nói: “Ta trở về đây.”

Long Khuyết:???

Con mẹ nó, là chạy về ăn cơm khô, ăn xong rồi liền chạy.

Thật là quá đáng.

Trong khoảng thời gian này, các trưởng lão đều nói Yên Phi không muốn tiếp tục làm Yêu Hậu, về phần tin tức này từ đâu ra, tất nhiên là từ miệng Mẫu Nhụy trưởng lão truyền ra.

Các trưởng lão giả mù mưa sa nói, thành thân là hai bên cùng tự nguyện, nếu người ta đã không muốn, vậy thì hòa ly đi.

Long Khuyết biết trong lòng mấy trưởng lão này đang nghĩ gì, đơn giản là bây giờ Yên Phi đã là một cái mầm cường giả, không muốn Yên Phi làm Yêu Hậu, là vì sợ hắn và Yêu Hậu liên thủ lại.

Nếu Yên Phi không phải Yêu Hậu, nàng cũng chỉ là trưởng lão của tộc Hoa yêu, không liên quan gì đến Yêu Vương.

Chờ hòa ly xong, các trưởng lão sẽ lại tiến cử một cái Yêu Hậu đầu gỗ, Yêu Hậu này có đẹp hay không là một chuyện, nhưng nhất định là rất yếu.

Long Khuyết không muốn giống như một con thú bị ép giao phối, lại bị nhét cho một cái Yêu Hậu, đây là vũ nhục.

Nếu bị ép buộc cưới một Yêu Hậu khác, không bằng để Yên Phi làm Yêu Hậu đâu.

Nam Chi nhảy dựng lên cho Long Khuyết một quyền, “Ta muốn đi đâu thì đi, không cần ngươi lo.” Sau đó xoay người đi rồi.

Tuyên Thanh đi vào trong điện, nhìn Long Khuyết vuốt mặt, rơi vào trầm mặc, một lúc sau nói: “Quân thượng, ngươi vẫn là nỗ lực tu luyện đi.”

Bây giờ ngươi không thể đánh lại nàng, liền không thể quản nàng.

Hai người này được chú định là phải đánh tới đánh lui, bởi vì giữa bọn họ không có tình yêu, như vậy chỉ có thể giơ nắm đấm lên.

Dùng võ lực quyết định mạnh yếu, là người ra quyết định.

Long Khuyết tức giận nói: “Ta làm sao có thể đánh thắng được nàng ta.”



Ta đã rất nỗ lực.

Tuyên Thanh cũng cảm thấy rất kỳ quái, làm sau mà một đứa trẻ lại có thể hạ quyết tâm tu luyện tàn nhẫn như vậy được, lấy thực lực tranh giành địa vị, giác ngộ như vậy không khỏi quá sớm một chút.

Nghĩ tới mấy đứa trẻ trong gia tộc chỉ biết chơi đùa ăn sâu, hắn đột nhiên rất muốn cầm roi quất vào mông chúng, để bọn chúng chăm chỉ tu luyện.

Nam Chi cảm nhận lại dư vị của trà sữa một phen, về tới không gian hệ thống, nhìn tay chân ngắn nhỏ không có chút sức lực nào của mình, Nam Chi mất mát mà rên rỉ.

Đặc biệt là không thể uống trà sữa, đau lòng quá nha!

Mới chia xa, Nam Chi đã nhớ Long Khuyết.

Nam Chi ném tiền xu vào trong lọ, sau đó tưới nước cho hạt giống, ôm gấu bông đi ngủ.

Sau khi tỉnh lại, cảm giác mất mát, luyến tiếc vì không thể uống trà sữa đã phai nhạt đi không ít.

Nam Chi vuốt lông gấu bông, thay cho nó một bộ quần áo mới, hỏi hệ thống: “Ca ca, ca ca, khi nào thì em ấy mới có thể nói chuyện nha?”

Hệ thống ca ca nói gấu bông có thể biến thành người.

Hệ thống ôn hòa nói: “Đã tụ linh tụ thần, chờ tới thời cơ thích hợp nó sẽ trở thành một sinh vật sống.”

Nam Chi nói: “Gấu bông nhỏ không chỉ là một con người, em ấy sẽ là một tiên nữ.”

Đôi mắt nhựa đen như mực của gấu bông nhỏ lóe lên một tia sáng, sau đó lại nhanh chóng khôi phục lại màu đen không chút ánh sáng của nhựa.

Hệ thống nói: “Thế giới này làm rất tốt, nguyên chủ Yên Phi rất vừa lòng.”

Nam Chi cười hì hì: “Kỳ thật cũng không quá khó, chỉ cần đánh nhau là được rồi, cơ thể của Yên Phi tỷ tỷ rất tuyệt, tu luyện rất nhanh.”

Hơn nữa Nam Chi đã hoàn toàn kích phát tà tính của hoa lan u minh, là khát máu.

Máu gì cũng dám hút, cho dù là yêu quái có máu độc cũng dám hấp thụ, thậm chí còn cảm thấy hương vị của máu độc rất ngon.

Khi chạm vào máu độc, toàn thân đều tê dại, nhưng sau một lúc, cảm giác này cũng biến mất.

Kết quả, đoàn trưởng lão mỗi khi nhìn thấy Nam Chi đều cảm thấy đau đầu, lần nào cũng phải bị hút mất một ít máu, một chút máu này cũng không gây tổn hại tới thân thể.

Nhưng cảm giác rất khó chịu nha!

Ai có thể vui vẻ được khi bản thân bị coi là kho máu di động đâu!

Nhưng đối phương là một đứa trẻ nha, một đứa trẻ nghịch ngợm, vấn đề là đứa trẻ này còn rất mạnh.

Hệ thống gật đầu: “Đúng, hoa lan u minh có thiên phú dị bẩm, những người khác chỉ muốn biến nàng thành một món đồ chơi đi lấy lòng Yêu Vương, thay vì để nàng tu hành.”

Lãng phí thiên phú, liền cảm thấy tộc Hoa yêu nên là yếu ớt.

Tư duy theo quán tính này đã hại chết người.

Trải qua những ngày tháng huấn luyện, trong đầu Yên Phi chỉ có một ý niệm, đó chính là trở thành nữ tử mà Yêu Vương thích.

Yêu Vương thích dạng nữ tử gì, là dịu dàng đoan trang…….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.