Edit: Kim
Ta muốn đối xử tốt với hắn cũng được, đối xử không tốt cũng không sao.
Tất cả đều theo ý muốn của ta.
Nam Chi cảm thấy mình trở nên rất kỳ quái, cảm thấy Long Khuyết cũng chẳng là gì, cho dù là Yêu Vương, Yêu Vương thì thế nào?
Nhìn Yêu Hậu chẳng hề để ý, trong lòng Tuyên Thanh vô cùng phức tạp, nghĩ đến trước kia Long Khuyết luôn phớt lờ, khinh thường Yêu Hậu, bắt đầu từ khi nào, Yêu Hậu đã từ trên cao nhìn xuống Long Khuyết, là thương hại, không thèm để ý.
Long Khuyết gặp phải khế ước máu, tương lai sẽ là một mảnh ảm đạm, một mảnh hỗn loạn gà bay chó sủa, nhưng con đường của Yêu Hậu lại luôn bằng phẳng.
Chỉ cần không dính líu đến Yêu Vương.
Chỉ cần nàng không thông suốt, vĩnh viễn không tim không phổi như vậy, cả đời sẽ luôn vui vẻ.
Cho dù có thông suốt, có lẽ cũng sẽ không đi thích Long Khuyết, không có ai lại đi thích một người yếu hơn mình, đặc biệt là một nơi coi thực lực là tất cả như Yêu tộc.
Một hàng ba người chuẩn bị xuất phát, Mai Ngọc sống chết muốn đi theo bên cạnh Nam Chi.
Nam Chi cự tuyệt, kêu Mai Ngọc trở về tộc nhìn mọi người trong tộc tu luyện.
Mai Ngọc không còn cách nào, chỉ có thể trở về tìm Mẫu Nhụy.
Nàng lắp bắp nói với Nam Chi: “Quân hậu, nếu ngươi quay về, nhất định phải về tộc tìm ta nha.”
Nam Chi tùy ý gật đầu, tràn ngập có lệ: “Được, được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3523318/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.