Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Cái gì?

Khế ước có thể giải trừ?

Thật sự có thể chứ?

Thân thể Long Khuyết khẽ run lên, trước mắt choáng váng, theo lý thuyết, với thể lực của rồng, không thể kích động đến mức không chịu nổi giống người phàm được.

Long Khuyết giống như một người đi trên sa mạc, trước mắt đột nhiên xuất hiện một cái ốc đảo.

Đồng tử của Tuyên Thanh hơi co rút lại, “Thật sự có thể giải trừ sao, yêu quái trời sinh tàn nhẫn, giải trừ khế ước với yêu quái như vậy, không sợ yêu quái làm ác một lần nữa sao?”

Bắt yêu sư lại không để bụng nói: “Nếu có thể khiến những bắt yêu sư tiền bối đó giải trừ khế ước trước khi chết, đã nói lên yêu quái đã thay đổi triệt để thành một con người mới, hơn nữa thời gian dài như vậy, cũng đã biết rõ tính tình của yêu quái.”

“Có rất nhiều bắt yêu quái sau khi người bạn bắt yêu sư của mình đi trước, vẫn bảo vệ bắt yêu sư như cũ, yêu quái cũng có yêu quái tốt, cho dù nhất thời lầm đường lạc lối, nhưng có người dẫn đường, vẫn có thể trở thành một yêu quái tốt.”

Trên khuôn mặt của bắt yêu sư trẻ tuổi, tràn ngập tán thưởng với thế gian tốt đẹp.

Tuyên Thanh mỉm cười nói: “Xem ra nhóm bắt yêu sư cũng là người tốt, là người tốt bảo vệ người thường.”

Bắt yêu sư nói: “Đó là đương nhiên, trong thiên hạ có rất nhiều yêu ác, không ngừng giết chóc, chỉ có thể dẫn đường, dùng lực lượng yêu lực để ngăn chặn yêu quái.”

Tuyên Thanh cảm thán: “Con người đúng là chủng tộc thông minh, tiểu ca, ngươi có thể giải trừ khế ước không?”

Bắt yêu sư có chút ngượng ngùng nói: “Ta còn chưa biết, thực lực của ta còn yếu, không có tư cách lập khế ước với yêu quái.”

Tuyên Thanh tùy ý hỏi: “Vậy muốn giải trừ khế ước này phải làm như thế nào?”

Bắt yêu sư lắc đầu, “Ta không biết, cái này phải hỏi bắt yêu sư tiền bối.”

Tuyên Thanh nói: “Ta muốn nhìn thấy nơi ở của bắt yêu sư, cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ của yêu quái khi bị bắt, nói thật, ta muốn viết một quyển quái trí, muốn biết thêm về yêu quái.”

Bắt yêu sư Liễu Cơ lập tức nói: “Được nha, nhưng mà, có thể vào nhà giam yêu quái hay không, ta cũng không biết.”

Tuyên Thanh cười nói: “Tiểu ca có thể đưa ta đi bắt yêu, ta đã rất cảm kích.”

Vì thế, ba người một bắt yêu sư đi bắt yêu, Tuyên Thanh tránh mặt Liễu Cơ, thì thầm với Long Khuyết, “Ít nhất bây giờ cũng có một tia hy vọng.”

“Khế ước máu quả thực là từ Yêu giới truyền ra, nhưng trải qua quá trình cải tiến của loài người, nói không chừng có thể giải trừ.”



Long Khuyết hít sâu một hơi, trong mắt vậy mà lại có nước mắt, nhưng cuối cùng vẫn đè nén không khóc, nói với Tuyên Thanh: “Cảm ơn ngươi, Tuyên Thanh.”

Tuyên Thanh chỉ nói: “Yêu tộc chúng ta về sau làm việc phải cẩn thận một chút, đặc biệt là ở nhân gian, hơi không chú ý một chút là bị lập khế ước, cả đời này phải bị nhân loại sử dụng.”

Nam Chi liên tục gật đầu, “Ta biết rồi, về sau ta sẽ không tới nhân gian nữa.”

Long Khuyết:……

Ngươi lại nhát gan như vậy, nhưng nghĩ tới khoảng thời gian mình phải chịu khổ này, Long Khuyết cũng không dám đến nữa.

Long Khuyết nghiến răng nghiến lợi, “Nhân loại thật là xảo trá.”

Tuyên Thanh vẫn công tâm nói: “Nhân tộc so với Yêu tộc quá yếu, nếu không nghĩ ra cách khắc chế yêu quái, Nhân tộc sẽ bị trở thành đồ ăn của Yêu tộc, vì sinh tồn thôi.”

Yêu tộc vốn nên ở trong Yêu giới, lại đi vào nhân gian làm chuyện ác, vốn là không đúng.

Nam Chi nói với Long Khuyết: “Ngươi tới nhân gian bắt hết yêu quái về Yêu giới đi, thế gian không còn yêu quái, sẽ không còn tồn tại bắt yêu sư, cái khế ước máu kia cũng sẽ biến mất.”

Không dùng đến, khế ước máu sẽ từ từ biến mất theo thời gian.

Long Khuyết và Tuyên Thanh bỗng nhiên quay đầu lại nhìn Nam Chi, Nam Chi không thể hiểu được, “Các ngươi nhìn ta làm gì?”

Tuyên Thanh cười nói: “Quân hậu nhìn thì còn nhỏ, nhưng đầu óc rất thông minh.”

Cô nhìn mọi việc ở trình độ cao hơn người bình thường, thậm chí có chút ấu trĩ, không thể so sánh thế gian với Yêu giới, trong núi sâu luôn có dã thú, sẽ luôn có yêu quái được sinh ra, dã thú bình thường chỉ cần khai mở linh trí, sẽ trở thành yêu quái.

Sao có thể ném nhiều yêu quái như vậy vào Yêu giới được.

Nam Chi nghe thấy Tuyên Thanh khen ngợi, đương nhiên nói: “Ta chính là thông minh như vậy, ngươi cũng rất thông minh,

Tuyên Thanh rất thông minh, thông minh hơn Long Khuyết nhiều.

Long Khuyết ngoài việc là rồng, cũng chỉ là rồng.

Nhìn thấy hai người bọn họ khen ngợi lẫn nhau, Long Khuyết đứng bên cạnh trợn trắng mắt.

Nơi ở của bắt yêu sư rất bí ẩn, cũng không ở thành phố lớn, mà là ẩn giấu trong núi sâu, có rất nhiều cơ quan, nếu không phải có người dẫn đường, cho dù với thực lực của bọn họ, cũng rất khó khăn.

Nơi ở của bắt yêu sư cũng không phải là một tòa nhà, mà là một thôn xóm, người trong thôn đều là bắt yêu sư và người nhà của bắt yêu sư.

Nhìn thấy Liễu Cơ đã quay trở về, mọi người trong thôn đều chào hỏi hắn, dùng ánh mắt cảnh giác đánh giá ba người, cho dù Nam Chi là một đứa trẻ, cũng bị những người này đánh giá không hề cố kỵ.

Đặc biệt là một số bắt yêu sư có thực lực mạnh một chút, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nhìn ba người.



Trên người ba người này có yêu khí.

Thực lực của Liễu Cơ còn yếu, không nhìn ra điểm dị thường của ba người này, nhưng bắt yêu sư nhiều kinh nghiệm đều có thể nhạy bén cảm nhận được.

Cái này gọi là gì, bắt yêu sư lại đem yêu quái về hang ổ.

Đặc biệt là còn nhìn thấy Liễu Cơ cười hì hì giới thiệu ba người bọn họ, mọi người đều có chút cạn lời.

Tuyên Thanh mỉm cười nói với Liễu Cơ: “Liễu Cơ huynh đệ, ta muốn gặp thủ lĩnh của các ngươi một lần, có được không, ta có một chút nghi vấn cần được giải đáp.”

Tuyên Thanh tới đây không phải để gây chiến, chỉ là muốn biết cách giải trừ khế ước, cũng không vì yêu quái trong nhân gian mà diệt trừ bắt yêu sư.

Liễu Cơ gật đầu, đưa Tuyên Thanh đi, những bắt yêu sư khác đều vây lại đây, giống như là muốn bao vây lấy ba người.

Nam Chi dựa sát vào Long Khuyết, cứu mạng, nơi này có rất nhiều bắt yêu sư, nói không chừng sẽ bị lập khế ước.

Long Khuyết rất cạn lời, đẩy Nam Chi ra, Nam Chi lại lập tức thò lại gần, ngẩng đầu lên nhìn Long Khuyết, “Ca ca, ngươi làm gì vậy?”

Long Khuyết thiếu chút nữa đã bị một tiếng ca ca tiễn đi, cạn lời mà giật giật khóe miệng, lại cũng không đẩy Nam Chi ra nữa, hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng là nắm lấy tay Nam Chi.

Nam Chi ngẩng đầu, cười với Long Khuyết, “Cảm ơn.”

Chờ tới lúc đánh nhau, cho Long Khuyết đánh trước.

Nhà của thủ lĩnh bắt yêu sư nằm ở vị trí tối cao, có thể nhìn thấy toàn bộ thôn bắt yêu sư, hơn nữa nơi này còn có một cái quảng trường lớn, hiển nhiên nơi này là chỗ nghị sự của nhóm bắt yêu sư.

Thủ lĩnh bắt yêu sư là một người già nua, khuôn mặt rất gầy, chỉ có một lớp da bọc lên xương cốt, nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng ngời.

Ông ta nhìn ba người từ trên xuống dưới, nói với mọi người: “Các ngươi làm việc của mình đi, không cần canh giữ nơi này.”

Những người khác không hề tình nguyện, nhưng bị thủ lĩnh nhìn lướt qua, chỉ có thể đi rồi, thuận tiện nghiến răng nghiến lợi kéo Liễu Cơ đi.

Liễu Cơ:???

Đã xảy ra chuyện gì?

Tuyên Thanh cũng không vòng vo, mà nói thẳng ý đồ đến đây của mình, nói mình là người Yêu giới, hoàn toàn không có ác ý với bắt yêu sư, là tới hỏi cách giải trừ khế ước.

Không phải muốn bắt yêu sư giải trừ khế ước với yêu quái.

Thủ lĩnh giống như một ông lão nhà nông mà phun ra một ngụm khói thuốc, một lúc sau nói: “Muốn giải trừ rất đơn giản, chỉ cần rút sợi tơ đỏ của khế ước máu ra là được.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.