Edit: Kim
Long Khuyết vẫn còn giãy giụa, “Có thể có người hóa trang thành hình dáng của ta.”
Mọi người ở đây đều trầm mặc nhìn Long Khuyết, nơi này là cung Yêu Vương, ai dám hóa thành hình dáng của Yêu Vương, lấy danh nghĩa của Yêu Vương làm loại chuyện này với người sủng của Yêu Vương.
Long Khuyết suy sụp gãi đầu, “Nhưng ta không có ấn tượng gì, thật sự không có.”
Tuyên Thanh im lặng nhìn bộ dạng của Long Khuyết, nghi hoặc cau mày, nhìn thị nữ, “Ở trong phòng suốt một đêm?”
Thị nữ gật đầu, “Đúng vậy.”
Tuyên Thanh lại hỏi: “Trạng thái tinh thần của quân thượng thế nào?”
Thị nữ: “Nô tỳ không dám nhìn.”
Nàng cúi đầu, lúc đó quân thượng đi qua trước mặt nàng.
Tuyên Thanh: “Vậy làm sao ngươi có thể xác định được đó là quân thượng?”
Thị nữ nói: “Trên người quân thượng có mùi huân hương chỉ cung Yêu Vương mới có, nô tỳ có thể ngửi thấy.”
Tuyên Thanh:……
Cái huân hương này chính là chứng cứ xác thực nhất, sắc mặt của Long Khuyết rất khó coi, cẩn thận lục lại hồi ức, lắc đầu, “Ta không có ấn tượng.”
Tuyên Thanh thở dài một hơi, “Có hay không không quan trọng, nếu Diêu Xu thật sự mang thai, là con của ngươi, thân thể người phàm của nàng mang thai, nuôi dưỡng yêu thai, nàng sẽ bị hút khô sức sống và chất dinh dưỡng, cũng chưa chắc có thể sinh được đứa trẻ ra, phải tìm người trở về, dùng đồ tốt bồi dưỡng.”
Long Khuyết theo bản năng nói: “Để nàng ta chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3523308/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.