Edit: Kim
Nếu để nàng ta biết mạng sống của bọn họ tương liên, chỉ sợ người phàm sẽ càng thêm kiêu ngạo, muốn làm gì thì làm.
Khi nào thì cái khế ước máu này mới kết thúc?
Chẳng lẽ cả đời này, hắn đều phải bị nữ nhân này sử dụng sao?
Nhưng mà tuổi thọ của người phàm có hạn, trăm năm sau, người phàm chết đi, hắn cũng phải chết theo sao?
Trăm năm, đối với Yêu tộc mà nói, trăm năm thì tính là gì, chính là một đợt bế quan mà thôi.
Vừa bế quan xong đã chết, chết tiệt!
Yêu tộc có thứ đồ có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng mà, dựa vào cái gì mà hắn phải cho nàng.
Hắn lại cũng không nợ gì Diêu Xu.
“Long Khuyết, cầu xin ngươi, để Bạch tỷ tỷ đi theo chúng ta đi, Bạch tỷ tỷ chỉ là một nữ tử yếu đuối, sói tới, nàng nhất định sẽ bị sói cắn chết.” Diêu Xu cầu xin Long Khuyết, “Sau này ta sẽ không bao giờ cầu xin ngươi nữa.”
Bạch Sương cũng quỳ xuống, “Cầu xin công tử thu nhận ta, ngài muốn ta làm cái gì cũng được, để ta làm một cái nô tài đi theo bên cạnh các ngài đi.”
Mai Ngọc không nhịn được nói: “Ngươi có biết nàng ta là thứ gì không, ngươi thu nhận nàng ta, vậy ta nói cho ngươi biết, nàng ta là yêu quái, là hồ ly tinh.”
“Không, không phải, ta không phải yêu, ta thật sự là người.” Bạch Sương liên tục phủ nhận, “Cô nương, sao ngươi có thể nói ta là yêu quái được.”
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3513968/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.