Edit: Kim
“Được rồi.” Nam Chi miễn cưỡng đồng ý, “Tổng quản, ta vì ngươi mà tới điện Yêu Vương, ngươi phải bảo vệ ta.”
Tuyên Thanh:……
“Được, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi.” Tuyên Thanh có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể đồng ý với cô, Long Khuyết còn đang chờ.
Mai Ngọc càng thêm nghi hoặc, đây là đã xảy ra chuyện gì?
Ngoài ra, Tuyên Thanh đang đứng về phía bọn họ sao?
Nghĩ kỹ thì không thể nào đâu.
Mai Ngọc lo lắng sốt ruột đi theo đến điện Yêu Vương, cảm nhận được linh khí nồng đậm, cho dù trong lòng có điểm sầu lo, cũng không nhịn được mà nở nụ cười.
Chờ đến khi cung điện của các nàng bố trí Tụ Linh Trận xong, cũng sẽ có linh khí nồng đậm như vậy, thật tốt quá.
Tuyên Thanh nói với chủ tớ hai người: “Ta đưa các ngươi tới chỗ ở.”
Nam Chi nhìn căn phòng, “Được, ta rất vừa lòng.”
Tuyên Thanh nhìn Nam Chi nói: “Quân hậu, ta có chuyện muốn thương lượng với ngươi, đến đại điện đi.”
Nam Chi gật đầu, “Được.” Cô lại quay đầu nói với Mai Ngọc: “Tỷ tỷ, ngươi quét dọn sạch sẽ một chút, chúng ta dọn tới nhà mới, ngươi đi mua chân giò về đi.”
Mai Ngọc:……
Mua chân giò mới là trọng điểm đi.
Mai Ngọc biết có một số lời không thể nghe, nên cũng ngoan ngoãn gật đầu.
Tuyên Thanh dẫn đường ở đằng trước, đi thẳng tới đại điện, lại vào trong một đạo mật thất, trong mật thất còn có mật đạo, tầng tầng lớp lớp, vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3511546/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.