Edit: Kim
Sắc mặt Long Khuyết u ám, cảm giác như sắp có giông bão, hắn lạnh lùng nhìn Nam Chi, “Nói đủ chưa?”
Nam Chi lắc đầu: “Còn chưa đâu.”
Long Khuyết nhếch khóe miệng, nhẹ nhàng nói: “Vậy ngươi nói tiếp đi, ta muốn xem ngươi nói cái gì.”
Sắc mặt Tuyên Thanh thay đổi, đây chính là bộ dạng thật sự muốn giết người của Long Khuyết, tiểu Yêu Hậu còn không dừng lại, sẽ thật sự bị Long Khuyết giết chết.
Long Khuyết có hai cái vảy ngược không thể chạm vào, một là Tuyên Phù tỷ tỷ, hai là Tuyên Phù tỷ tỷ đã chết.”
Yêu Hậu lại cố tình rút ra hai cái vảy ngược này.
Một cái tiểu hoa yêu, một Yêu Hậu nhỏ yếu, cho dù có bị giết, đoàn trưởng lão bên kia cho dù có kín đáo phê bình, nhưng những việc Yêu Vương thật sự muốn làm, kiên quyết muốn làm, các trưởng lão cũng không thể ngăn cản được.
Hơn nữa, chỉ là một cái tiểu hoa yêu mà thôi, ai sẽ để ý chứ.
Chết cũng đã chết rồi, càng sẽ không có ai quan tâm.
Tuyên Thanh nói với Nam Chi: “Yêu Hậu bị thương cũng không nhẹ, nhanh trở về điều trị đi, về chuyện Tụ Linh Trận, ta sẽ nghĩ cách lấy cho Yêu Hậu một cái.”
Lại nói về chuyện Tụ Linh Trận, cho Tụ Linh Trận rồi, cái tiểu Yêu Hậu này sẽ ở trong cung điện của mình, không ra ngoài.
Long Khuyết căm ghét, thù hận, bất lực, áy náy, tất cả những cảm xúc này phải có một người gánh vác, mà Yêu Hậu liền trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3511399/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.