Edit: Kim
Mai Ngọc rất muốn nói với Yêu Vương, nàng ta tới đây không phải vì ngài, mà là vì linh khí.
Đứa nhỏ này bây giờ là một con quỷ, ngày nào cũng chỉ biết tu luyện, còn muốn kéo nàng theo.
Mai Ngọc cảm thấy mình không thể chịu đựng được nữa.
Trong lòng Mai Ngọc tràn ngập cảm giác mệt mỏi của người làm công.
Nam Chi kinh ngạc: “Tại sao ngài lại không thể chấp nhận ta, ta cũng đã chấp nhận ngài là tướng công của ta, ngài còn không thể chấp nhận ta là thê tử của ngài sao?”
Đề tài vòng tới vòng lui, đứa nhỏ này căn bản không hiểu, Long Khuyết không còn sức để giải thích.
Thậm chí hắn còn dùng từ ngữ độc ác nhất để công kích Nam Chi: “Ngươi cho rằng ngươi là ai, cùng lắm thì cũng chỉ là một hoa yêu nho nhỏ, vừa yếu vừa xấu, còn không biết nhìn lại mình, đầu óc ngu xuẩn, ngươi cho rằng ngươi làm như vậy là có thể trở thành Yêu Hậu, dựa vào chính ngươi sao?”
“Ngươi cho rằng ngươi có năng lực trở thành Yêu Hậu, ngươi xứng sao?”
“Cho dù ngươi có là Yêu Hậu, nhưng ta sẽ không thừa nhận ngươi.”
Nam Chi nhíu mày, cảm thấy Long Khuyết ồn ào quá, cô chỉ nói một câu: “Nhưng ta chính là Yêu Hậu của ngài, ta có thể ở lại đây không?”
Không nghe không nghe ngươi nói nhảm, rốt cuộc là ta có thể ở lại đây không?
Khuôn mặt như ngọc của Long Khuyết cũng trở nên tái xanh, gân trên cổ nổi lên, gằn từng chữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3509907/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.