Edit: Kim
Nam Chi có chút nghiêm khắc nói với Mai Ngọc: “Mai Ngọc tỷ tỷ, ngươi phải chăm chỉ tu luyện, ta đại diện cho tộc Hoa yêu, ngươi cũng là đại diện của tộc Hoa yêu.”
“Các ngươi đều không nỗ lực, để một đứa trẻ như ta phải nỗ lực, như vậy mà được sao, như vậy không tốt, khiến người ta rất chán ghét.”
“Nếu ngươi không nỗ lực, ta sẽ khiến dì Nhụy trừng phạt ngươi, cho ngươi phơi nắng, khiến ngươi khó chịu, khiến ngươi chịu tra tấn.”
Nam Chi nghĩ rất đơn giản, nếu phải nỗ lực vì tộc Hoa yêu, vậy thì hãy cùng nhau nỗ lực, một người nỗ lực thì có ích gì đâu.
Bọn họ bắt nạt trẻ con, Nam Chi cũng muốn bắt nạt bọn họ.
Hơn nữa Yên Phi tỷ tỷ thật sự bị Mai Ngọc này tra tấn không nhẹ, động một chút là lấy cái danh hiệu Yêu Hậu chụp lên đầu Yên Phi, nặng đến mức Yên Phi không dám ngẩng đầu lên, một chút tâm phản nghịch của nàng cũng tan thanh mây khói.
Cuối cùng là không thể đứng dậy được nữa.
Mai Ngọc:……
Đây là cái tiểu ma đầu gì.
Mai Ngọc muốn nói lại thôi, muốn nói gì đó, nhưng đối diện với đôi mắt trong trẻo sâu thẳm của đứa trẻ, cũng lại không dám nói gì.
Đứa nhỏ này thật sự tàn nhẫn, là thật sự có thể làm ra chuyện như vậy.
Hơn nữa, ở cung Yêu Vương, Mai Ngọc cũng chỉ có thể dựa vào Yêu Hậu, Yên Phi có muốn làm cái gì, cũng không có ai giúp được nàng.
Nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3509829/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.