Chương trước
Chương sau
Edit: Kim

Mai Ngọc tận tình khuyên bảo Nam Chi: “Quân hậu, hay là chúng ta đi tìm tổng quản trước đi, nếu quân thượng không có ở cung Yêu Vương, có chờ cũng vô dụng.”

“Chúng ta đi hỏi tổng quản một chút đi.”

Đôi mắt linh động của Nam Chi xoay chuyển, cô chống nạnh, “Chính là có việc, ta cần phải đích thân nói với quân thượng.”

Ta không có chuyện gì cần gặp quân thượng cả, bên kia có rất nhiều linh khí.

Nếu có thể tiến vào trong điện, chắc chắn sẽ có nhiều linh khí hơn.

Thị vệ canh giữ điện nhìn thấy Nam Chi lại đến nữa, không khỏi nói: “Quân hậu, quân thượng còn chưa trở về.”

Nam Chi nói: “Không sao, ta có thể chờ ở đây.”

“Tỷ tỷ, đặt chậu hoa xuống đi.”

Trong lòng Mai Ngọc chợt dâng lên một dự cảm không lành, nàng chậm rãi đặt chậu hoa xuống, quả nhiên nhìn thấy đứa trẻ lập tức biến thành nguyên hình, nhảy vào trong chậu hoa.

Thị vệ:……

Thị nữ……

Tuyên Thanh đang âm thầm quan sát:.........

Mai Ngọc: Ta rất muốn chạy trốn!

Thị vệ canh giữ cung điện đã luân phiên thay đổi được vài lượt, mỗi người đều nhìn chằm chằm vào một chậu hoa trắng.

Chưa kể, sau khi nhìn hồi lâu, còn cảm thấy bản thể của Yêu Hậu khá đẹp, không hề có chút màu xanh nào.

Nam Chi còn nhỏ, không thể hấp thụ được quá nhiều linh khí, cô biến thành hình người, hỏi thị vệ: “Quân thượng còn chưa trở về sao?”

Thị vệ: “…… Không có.”

Nam Chi không thèm để ý, nói: “Lần sau ta lại đến.”

Thị vệ:……

Ngươi còn tới, ngươi có biết đến thứ gọi là từ bỏ không?

Mai Ngọc chết lặng ôm chậu hoa, về tới cung điện Yêu Hậu, mới hỏi: “Ngươi thật sự còn muốn đi sao?”

Nam Chi: “Đi nha.”

Mai Ngọc tuyệt vọng, nàng nói: “Quân thượng sẽ không gặp chúng ta.”

Nam Chi: “Vậy thì chờ.”

Nam Chi nhìn chằm chằm vào Mai Ngọc, quan sát tỉ mỉ, đánh giá từng chút một, nhìn tới mức Mai Ngọc nơm nớp lo sợ, cái tiểu tổ tông này lại làm sao vậy.



Nam Chi nhíu mày: “Mai Ngọc tỷ tỷ, sao thực lực của ngươi lại không tiến bộ chút nào vậy?”

Không nên nha, cung Yêu Vương đầy đủ linh khí, làm sao Mai Ngọc lại không tiến bộ vậy.

Mai Ngọc:……

Nàng miễn cưỡng cười nói: “Thiên tư của ta thấp kém, căn cốt chỉ là hoa mai.”

Nam Chi: “Vậy lại càng phải nỗ lực tu luyện nha, ngươi tu luyện cùng ta đi.”

Mai Ngọc nói sang chuyện khác: “Quân hậu, ta đã lấy bản đồ ở chỗ tổng quản, chúng ta có thể tới phường thị, không phải ngươi vẫn luôn muốn ăn uống sao?”

Nam Chi lập tức bị hấp dẫn, chuyển hướng chú ý, đi theo Mai Ngọc đến phường thị.

Phường thị dưới chân núi vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều yêu quái, có người đã hoàn toàn hóa hình, biến thành hình người hoàn chỉnh, lại có một số giữ lại đặc điểm của súc sinh.

Nam Chi rất phấn khích khi nhìn thấy phường thị, đây là lần đầu tiên cô được dạo phố kể từ khi tới thế giới này.

Cô nhìn thấy cái gì ăn được cũng muốn mua, người còn nhỏ, nhưng sức ăn lại rất lớn, Nam Chi không quên tửu lầu mà cô hằng mong đợi, gọi một bàn thức ăn lớn, trước khi gọi món, cô còn không quên hỏi Mai Ngọc có mang đủ tiền không?

Cô không muốn ở lại tửu lầu làm việc để trả tiền, đối với một đứa trẻ mà nói, như vậy còn quá sớm.

Mai Ngọc cạn lời gật đầu, nhìn đứa trẻ say sưa ăn uống, ăn sạch sẽ cả một bàn ăn.

Nàng sợ ngây người, đứa nhỏ làm sao thế này, sao lại có thể ăn nhiều như vậy được, nàng lo lắng hỏi Nam Chi có cảm thấy khó chịu không.

Nam Chi vỗ vỗ bụng nhỏ, không khó chịu, nhưng mà ăn no quá, Nam Chi hoài nghi từ trước tới nay Yên Phi tỷ tỷ chưa từng được ăn no.

Chỉ ăn đất thì có ích lợi gì, có cái gì cũng ném xuống đất làm phân bón, tất cả đều là đồ hư thối, sẽ trở thành phân bón để nuôi sống các đệ tử.

Ăn uống no đủ xong, Nam Chi cùng Mai Ngọc trở về cung Yêu Vương, kết quả vừa mới ra tới đường phố, đã bị một con quái có nanh lợn rừng chặn lại.

Phía sau hắn còn có mấy con tiểu yêu, trên lưng có đôi cánh thịt giống như dơi.

Nam Chi nghi hoặc, làm thế nào mà dơi yêu và heo yêu lại trở thành bạn đồng hành vậy?

Yêu giới cũng thông hành tiền tệ, cũng có phú yêu, cũng có yêu quỷ nghèo.

Chặn đường đánh cướp gì đó, ở Yêu giới cũng không hiếm thấy, không riêng gì cướp đồ, mà còn muốn giết yêu, giết xong còn muốn ăn thịt.

Toàn thân máu huyết của yêu quái là đồ tốt, là đại bổ.

Đặc biệt là heo rừng, heo chính là động vật ăn tạp, cái gì cũng ăn.

Giờ phút này, nhìn thấy hai hoa yêu trắng nõn xinh đẹp, khóe miệng hắn đã trào nước miếng, không hề che giấu sự tham lam của mình.

Hoa yêu ở Yêu giới luôn là sự tồn tại mà ai cũng có thể bắt nạt.

Các yêu quái cũng không có lễ nghĩa liêm sỉ, đạo đức gì cả, muốn cái gì thì trực tiếp cướp lấy.



Hành vi thang thang mua sắm khắp phường thị của hai tiểu hoa yêu này, đã sớm khiến cho các yêu quái chú ý.

Sắc mặt Mai Ngọc tức khắc trở nên trắng bệch, toàn thân run lên nhè nhẹ, run run rẩy rẩy hô: “Ngươi, các ngươi muốn làm gì?”

Nam Chi dùng đôi mắt tròn xoe trong suốt nhìn heo yêu và dơi yêu, nghĩ thầm, tại sao bọn họ lại không hóa hình hoàn toàn, hình dạng trông rất kỳ quái nha, giống như là sự kết hợp giữa con người và động vật.

Giống như là sự khâu vá thất bại của khoa học.

Đều đã hóa hình, còn giữ lại đặc thù của yêu quái làm gì, chẳng lẽ không có ai nói với bọn họ, như vậy thật sự rất khó coi sao?

Tóm lại, những người xinh đẹp, đều là những người đã hóa hình hoàn toàn, là bộ dạng của con người, ví dụ như Mẫu Nhụy, ví dụ như Long Khuyết, ví dụ như cô……

Nam Chi không muốn có một bông hoa mọc ra từ đỉnh đầu, trông rất kỳ quái.

Nam Chi tò mò, thành tâm thành ý đặt câu hỏi: “Các ngươi là cố ý không hóa hình hoàn chỉnh, hay là không thể hóa hình hoàn chỉnh?”

Bộ dạng của các ngươi như vậy mà đi tới nhân gian, sẽ bị vạch trần ngay.

Mai Ngọc:???

Ngươi đang làm gì vậy?

Yêu quái đánh cướp:...........

Có thể tôn trọng chúng ta một chút có được không, thời điểm đi đánh cướp, lại gặp phải loại người không hiểu vấn đề như thế này, thật sự tức chết rồi.

Mai Ngọc sợ hãi, hô lên: “Ta có thể cho các ngươi tiền, các ngươi không được làm chúng ta bị thương, ta là thị nữ của Yêu Hậu, đây là Yêu Hậu.”

“Ha ha ha……” Yêu quái đối diện lập tức cười thành tiếng, “Các ngươi một cái là Yêu Hậu, một cái là thị nữ của Yêu Hậu?”

“Sợ quá nha.” Khuôn mặt dữ tợn của heo yêu đầy trào phúng, “Yêu Hậu thì thế nào, ăn thịt Yêu Hậu sẽ vang danh khắp Yêu giới, Yêu Hậu nhất định là đồ đại bổ.”

Mai Ngọc lung lay sắp đổ, nàng không ngờ, cho dù có nói ra thân phận Yêu Hậu, đám yêu quái này cũng không lùi bước, ngược lại càng thêm càn rỡ.

Tại sao lại như vậy?

Chẳng lẽ một cái hoa yêu, cho dù có là Yêu Hậu, cũng không đủ làm kinh sợ đám yêu quái tàn bạo này sao?

Mai Ngọc nhìn đứa trẻ còn đang mờ mịt chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nàng hô lên với Nam Chi: “Yên Phi, chúng ta mau chạy đi.”

Nam Chi ngơ ngác gật đầu, “Vậy thì chạy.”

“Muốn chạy, không dễ như vậy đâu.” Đám dơi yêu dang rộng hai cánh bao vây lấy hai cái hoa yêu nhỏ yếu.

Mai Ngọc cảm thấy tuyệt vọng, nhưng vẫn chắn trước mặt Nam Chi, “Nàng thật sự là Yêu Hậu, các ngươi không thể giết nàng, Yêu Vương sẽ không tha cho các ngươi đâu.”

“Ha ha, Yêu Hậu lại là một cái hoa yêu, thật đúng là sự sỉ nhục của Yêu giới, nếu ta giúp Yêu Vương giết chết Yêu Hậu, nói không chừng hắn còn cảm tạ ta.”

“Hơn nữa, ai mà không biết Yêu Vương không thích Yêu Hậu, để Yêu Hậu thành thân cùng một con gà trống.” Heo rừng yêu tham lam đánh giá Nam Chi.

Nếu thật sự là Yêu Hậu, nói không chừng trên người còn có không ít bảo bối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.