Edit: Kim
Mai Ngọc thấy Yên Phi nghiêng đầu nhìn mình, trong mắt viết hai chữ ‘phơi nắng’.
Bây giờ Mai Ngọc đã có chút hiểu thói quen của vật nhỏ này rồi, một khi nàng suy tư đánh giá cái gì đó, hoặc ra cái chủ ý xấu xa nào đó, đều thích nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào người khác.
Mai Ngọc cảm thấy không khỏe, chỉ có thể mất mặt đi đến chỗ tổng quản cung Yêu Vương lấy một chậu hoa.
Tổng quản cung Yêu Vương là người của tộc Khổng Tước, là một mỹ nam ưu nhã lại mang theo chút khí chất phong lưu.
Còn rất trẻ, lại anh tuấn, thời điểm Mai Ngọc nhìn thấy Tuyên Thanh, đều sợ ngây người rồi, nàng cho rằng tổng quản sẽ là một người tóc trắng xóa ổn trọng trong Yêu tộc, không ngờ lại là một nam tử tuấn nhã trẻ tuổi như vậy.
Nàng lắp bắp, xấu hổ nói muốn chậu hoa, Tuyên Thanh híp mắt, “Chỉ muốn một chậu hoa thôi sao, Yêu Hậu còn cần đồ gì khác không, mang về luôn.”
Mai Ngọc nghe lời tổng quản nói, bởi vì quá kinh ngạc, nàng đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Tuyên Thanh, sau đó lại cúi đầu, “Chỉ cần chậu hoa, cảm ơn tổng quản.”
“Chỉ là một chậu hoa mà thôi, không đáng nhận lời cảm ơn, Yêu Hậu cũng là chủ nhân của cung Yêu Vương, tự nhiên sẽ có quyền yêu cầu bất cứ thứ gì.” Tuyên Thanh khiêm tốn có lễ nói.
Mai Ngọc nghe được lời này, mắt lập tức đỏ lên, ở cung Yêu Vương luôn bị chế giễu, đối xử lạnh lùng, bây giờ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3508109/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.