Edit: Kim
Phó Văn Âm không nhịn được mà nhìn khóe miệng đang nhếch lên của ma ma, vừa nhìn đã thấy không lương thiện gì, nếu con gái thật sự bị cái ma ma này dạy dỗ, chỉ sợ sẽ phải chịu khổ.
Cao Chiêm luôn miệng nói không trách đứa trẻ, nhưng lại dùng phương pháp này để quản giáo đứa trẻ.
Ở hầu phủ mấy năm, Phó Văn Âm biết gia đình quyền quý rất biết cách tra tấn người, nếu dùng quy củ để dày vò người, có thể khiến người ta chịu khổ mà không nói nên lời.
Phó Văn Âm đã từng phải chịu đựng như vậy.
Nam Chi cự tuyệt: “Ta muốn ở bên cạnh mẹ.”
Cao Chiêm đối với con gái lạnh nhạt hơn nhiều, “Không tới phiên ngươi cự tuyệt.”
Cao Chiêm nhìn về phía Phó Văn Âm: “Văn Âm, thời gian này chúng ta chỉ có thể ở yên tại đây, chờ đến khi có thể ra khỏi thành, chúng ta lại đi.”
Phó Văn Âm nghe ra ý uy hiếp trong đó, các nàng đã bị bắt lại, không tới phiên các nàng cự tuyệt.
Phó Văn Âm chỉ có thể thỏa hiệp nói: “Có thể để ta ở bên cạnh con gái không, ta cũng cùng học tập quy củ với ma ma, ngươi nói, sẽ cho ta thân phận càng thêm tôn quý, ta cũng muốn học tập quy củ.”
Ánh mắt Cao Chiêm nhìn Phó Văn Âm đã vui mừng trở lại, trên mặt hắn nở một nụ cười thật sự, hắn nói: “Văn Âm, nàng có thể nghĩ thông suốt, hiểu được tâm ý của ta, ta rất vui.”
Phó Văn Âm không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3500840/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.