Edit: Kim
Chỉ là một đứa trẻ?!
Không biết tại sao, Cao Chiêm nghe được câu này, liền cảm thấy tức giận, đây mà gọi là trẻ con cái gì.
Cao Chiêm có loại cảm giác chán ghét đối với đứa trẻ nghịch ngợm.
Cao Chiêm ngồi đó, lạnh lùng nhìn Phó Văn Âm, “Nàng không có gì muốn nói với ta sao?”
Nàng trầm mặc như vậy, không mắng chửi hắn, thậm chí một chút kích động cũng không có.
Cao Chiêm như đang đối mặt với một đống tro tàn, không thể cháy lên lần nữa.
Nàng thật sự không yêu hắn, là bởi vì Bạch Quân Nghĩa sao?
Phó Văn Âm quả thực không biết nói cái gì, giống như là không có gì để nói, từ trước đến nay nàng và Cao Chiêm chưa từng thổ lộ tình cảm, chưa từng có khoảng thời gian an tĩnh ở bên nhau nào.
Cao Chiêm hỏi: “Nàng muốn thành thân với Bạch Quân Nghĩa sao?”
Phó Văn Âm: “Ta nghĩ vậy.”
Cao Chiêm mỉm cười, nụ cười mang vẻ hung ác nham hiểm, lại hơi có chút điên cuồng bướng bỉnh, thở dài một tiếng, “Ai da, vậy cũng không còn cách nào, có khả năng nàng không thể thành thân được rồi.”
Phó Văn Âm lập tức hỏi: “Ngươi đã làm gì Bạch Quân Nghĩa, ngươi đã làm gì chàng ấy?”
Biểu cảm trên mặt Cao Chiêm dần dần biến mất, yên lặng thờ ơ nhìn Phó Văn Âm, hắn cười nhạo một tiếng, “Ta có thể làm cái gì, nàng cảm thấy ta có thể làm cái gì?”
“Giết hắn, huỷ hoại hắn?”
Sắc mặt Phó Văn Âm trở nên khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3500766/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.