Edit: Kim
Bầu không khí trên đại điện giống như một chảo dầu đang sôi, chỉ cần một chút nước bắn vào là sẽ nổ tung, phát ra âm thanh chấn động.
Tất cả mọi người đều khom lưng, để mồ hôi lạnh chảy xuống má, chậm chí chảy cả vào mắt, hơi đau đớn.
Nam Chi rúc đầu vào trong lòng mẹ, lúc này đây không phải là chuyện của cô.
Nam Chi nhìn vị hoàng đế rõ ràng đang tức giận nhưng lại tỏ ra bình tĩnh, hiểu ra một chuyện, người ta sẽ chỉ để ý tới những chuyện liên quan tới mình.
Chuyện của người khác, bất luận là bi thảm cỡ nào, khiến người ta thổn thức cỡ nào, nhưng cũng chỉ biết thổn thức một chút, chỉ biết cảm thán, chỉ có chuyện liên quan tới mình mới có thể động tâm, sốt ruột.
Nam Chi: Ta hiểu rồi…
Dường như đã rất lâu, hoàng đế cuối cùng cũng lên tiếng: “Tuyên Uy hầu phủ xuống hàng thường dân, năm đời không được thi khoa cử, tịch thu toàn bộ ruộng đất của gia tộc, áp giải Cao Chiêm vào đại lao, phán 5 năm tù.”
5 đời không được thi khoa cử…….
Một trăm năm, không còn Cao gia.
Hầu phu nhân há miệng thở dốc, nước mắt trào ra, hầu phủ trở thành dân thường?
Bà ta còn định nói cái gì đó, nhưng cũng biết đây đã là kết quả tốt nhất, nói nữa có khả năng sẽ chọc giận hoàng đế, ít nhất vẫn còn giữ được mạng của Cao Chiêm.
“Khấu tạ hoàng ân, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn.” Hầu phu nhân lập tức nói, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3495099/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.