Edit: Kim
Hai người tiến vào đại điện, dập đầu khấu lạy, hoàng đế lười nói, liếc nhìn thái giám, thái giám nói thẳng với Bạch Quân Nghĩa: “Cao tướng quân nói ngươi lợi dụng đứa trẻ vu hãm hầu phủ nuôi tư binh.”
“Cái gì?” Đồng tử Bạch Quân Nghĩa run lên, lượng tin tức quá lớn, khiến sắc mặt hắn vì kinh hãi mà có chút vặn vẹo, phải mất một lúc mới lý giải được, lập tức nói: “Học sinh không biết chuyện này.”
Bộ dạng khiếp sợ không phải là giả, người ở đây đều là nhân tinh, có thể nhận ra ngay.
Cao Chiêm nhìn Bạch Quân Nghĩa bằng đôi mắt đỏ ngầu, “Không phải ngươi thì là ai.”
Ai sẽ tin một đứa trẻ lại đi đọc luật?
Nam Chi nói: “Là ta.”
Mọi người:……
Phó Văn Âm dập đầu mở miệng nói: “Hoàng Thượng minh giám, dân nữ và Bạch Quân Nghĩa đã không còn liên lạc.”
Cao Chiêm liên tục bị thê tử và con gái đâm sau lưng, Phó Văn Âm đứng về phía nam nhân khác, sao nàng có thể, sao nàng có thể như vậy.
Hắn cho rằng quan hệ giữa bọn họ đã tốt lên, nhưng tại sao.
Trái tim Cao Chiêm như có một con dao rỉ lạnh lùng đâm qua, liều mạng vùng vẫy, đau đớn muốn chết, cả người run rẩy.
Không thể, không thể như vậy.
Cuộc khủng hoảng của gia tộc khiến Cao Chiêm xác định được, Phó Văn Âm thật sự không yêu hắn, hắn bối rối, bất lực lại phẫn nộ, tại sao lại không yêu?
Nàng bỏ rơi hắn, hắn nên làm cái gì bây giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3494119/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.