Edit: Kim
Hoàng đế đang dùng đồ ăn sáng, có lẽ là vì quá tức giận, mày nhíu chặt, áp suất toàn thân giảm thấp, nhìn vô cùng uy nghiêm, những người hầu hạ xung quanh không dám thở mạnh.
Hắn nhìn hai mẹ con đang quỳ trên mặt đất, lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”
Phó Văn Âm có chút bối rối, không biết chuyện gì đang xảy ra, đã bị con gái kéo qua.
Nam Chi dập đầu nói: “Hoàng Thượng, cầu xin người cho chúng thần ở lại hoàng cung, đi ra ngoài, chúng thần sẽ bị giết chết.”
Hoàng đế hơi nheo mắt, giống như nghĩ tới cái gì đó, “Sao lại bị giết chết?”
Nam Chi: “Cha thần và ông bà nội thần đều sẽ giết chết chúng thần.”
Hoàng đế nhấp một ngụm cháo, giống như nói tới chuyện giết người còn ăn cơm rất vào, “Bây giờ bọn họ không để ý tới các ngươi đâu, ốc còn không mang nổi mình ốc.”
Nam Chi gật đầu, “Sẽ.” Người lớn cảm thấy trẻ con làm sai, sẽ phải trừng phạt trẻ con.
Hoàng đế gắp rau dưa, “Ngươi biết làm như vậy sẽ chết, tại sao lại còn cáo ngự trạng?”
Nam Chi nói: “Bọn họ cướp mẹ nha.”
Hoàng đế: “Nhưng bây giờ các ngươi sắp mất mạng.”
“Mạng vẫn quan trọng hơn những thứ khác, Cao Chiêm có thể sử dụng binh phù để đổi lấy mẹ ngươi, chứng tỏ Cao Chiêm sẽ yêu thương mẹ ngươi, nhưng còn bây giờ thì sao.”
Hoàng đế nói với Nam Chi, “Ngươi khiến mọi chuyện càng thêm tồi tệ, là ai dạy ngươi làm như vậy?”
Nam Chi: “Là tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3495735/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.