Edit: Kim
“Lộp bộp……”
Trong lòng Tuyên Uy hầu trầm hẳn xuống, ông ta hiểu ý của hoàng đế, giao binh quyền ra tự nhiên sẽ được kết luận đã điều tra rõ ràng, nếu Tuyên Uy hầu không biết điều, tất nhiên sẽ điều tra lại cho rõ ràng.
Để bảo vệ Tuyên Uy hầu phủ, binh phù nhất định phải giao ra, cho dù không muốn giao cũng phải giao ra.
Trong lúc nhất thời, Tuyên Uy hầu khom lưng, khó nhọc đưa tay ra: “Thần hiểu rõ.”
Không!!!
Cao Chiêm loạng choạng, muốn hắn giao binh quyền ra, nhưng giữa hắn và Phó Văn Âm lại không có kết quả gì.
Hắn biết mình bị hoàng đế nghi ngờ, cho nên mới muốn giao binh quyền ra, thuận tiện nhờ hoàng đế tứ hôn, phủi sạch tội danh cướp đoạt dân nữ.
Nhưng lại bị Mạn Nhi đánh loạn một phen, cả người và binh quyền đều mất, cũng không thể thực hiện được nữa.
Những người khác trong hầu phủ sẽ không bao giờ chấp nhận Phó Văn Âm, cũng sẽ không chấp nhận đứa con gái Mạn Nhi này!
Ngay cả Cao Chiêm cũng nảy sinh lòng thù hận với hai mẹ con, có oán hận, có khúc mắc.
Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy?!
Hắn chỉ muốn ở bên người mình yêu mà thôi.
Hắn sẽ đền bù xứng đáng cho bọn họ, tại sao các nàng lại muốn làm như vậy, làm mọi chuyện thành ra như vậy.
Kỳ thật Cao Chiêm cũng muốn nộp binh quyền lên trên, nhưng cha lại không vui, địa vị có binh quyền và không có rất khác nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ba-tuoi-ruoi-banh-bao-nho-ngot-ngao-lai-mem-mai/3489686/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.